image hoi dap
image hoi dap

Bài văn khoảng 400 chữ kể lại một trải nghiệm của bản thân

icon-time4/1/2024

Những trải nghiệm trong cuộc sống không chỉ khiến con người trưởng thành hơn, mà còn giúp tâm hồn chúng ta trở nên phong phú. Dưới đây là một số bài văn khoảng 400 chữ kể lại một trải nghiệm của bản thân Topbee đã viết để mọi người có thêm hiểu biết về một số trải nghiệm.


Bài văn khoảng 400 chữ kể lại một trải nghiệm của bản thân về ngày đầu tiên đi học

Có lẽ ai cũng có trong mình những kỉ niệm khó quên về ngày đầu tiên đến trường. Và đối với em cũng vậy, kỉ niệm về ngày đầu tiên bước chân vào ngôi trường cấp 2, ngày đầu tiên đi học lớp 6 của em thật ý nghĩa.

Trước ngày khai trường mấy hôm em đã chuẩn bị hành trang tới trường với một tâm lý hồi hộp, cứ mỗi lúc rảnh thì em lại mang đồ ra sửa soạn hết sách vở đến quần áo. Sáng sớm hôm đó, chẳng cần chuông báo thức em cũng tự bật dậy sửa soạn, vệ sinh cá nhân. Em nhẹ nhàng khoác lên mình bộ đồng phục mà bao lâu nay em đã mong ước, thắt lên thêm chiếc khăn quàng đỏ thắm, nhìn vào gương em thật tự hào và xúc động biết bao! Sau thưởng thức bữa sáng thật ngon, em vội chào tạm biệt gia đình và đạp xe đến trường. Trên đường đạp xe đến trường, cảm giác trong em vô cùng lẫn lộn, vui vì đã được bước sang một hành trình mới, lo lắng khi em không biết mình có đủ sức để chinh phục một nguồn tri thức mới không.  

Ngoài cổng trường, cửa chính mở toang ra đội trống liền xếp thành hai hàng ngang, khi có khách hoặc giáo viên bước vào, trống kèn sẽ vang lên như thể chào mừng họ vậy. Sân trước của trường treo những dây với những lá cờ đủ màu bay phấp phới. Mọi thứ trông rất mới mẻ và lạ lẫm. Các giáo viên cùng thế, các cô giáo thì mặc những bộ áo dài mới. Còn các thầy thì mặc những chiếc áo sơ mi trang trọng với chiếc cà vạt đủ màu sắc. Bên trong trường có sân khấu to, bên trên sân khấu có những bó hoa tươi dùng để trưng bày. Các cửa cầu thang đều đóng lại kín mít. Khối sáu chúng em được thầy tổng phụ trách và thầy giám thị sắp xếp hàng lối cho từng lớp. Còn ba khối, bảy, tám, chín được xếp theo sự điều động của thầy giám thị. Không khí lúc đó rất náo nhiệt. Mỗi lớp sáu chúng tôi được cô chủ nhiệm mua cho mỗi lớp mười cái bong bóng. Buổi lễ khai giảng bắt đầu, từng lớp chúng em được bước vào trên tấm thảm đỏ cùng với lời giới thiệu mỗi lớp của cô dẫn chương trình. Sau những lời giới thiệu chính là lúc chúng tôi được thả lên trời những quả bóng, là lúc mà ai trong lòng cũng thấy toại nguyện. Sau những lời giới thiệu, phần phát biểu của thầy hiệu trưởng là kết thúc buổi lễ, khi mồi học sinh toàn trường bước ra khỏi trường sau một buổi lễ khai giảng đầy niềm vui. Tôi nghĩ rằng từ nay tôi chính thức là một nữ sinh cấp hai.

Đây là ngày tôi làm quen nhiều thầy cô, bạn bè mới, nhiều cảm xúc vui vẻ, lạ lẫm mà thú vị cứ tràn về trong tâm trí tôi. Đúng là một kỉ niệm khó nhạt phai trong kí ức tuổi thơ tôi.


Bài văn khoảng 400 chữ kể lại một trải nghiệm của bản thân về quê hương

“Quê hương mỗi người chỉ một/ Như là chỉ một mẹ thôi”. Quả đúng là như vậy, quê hương luôn là nơi mà ta muốn được trở về dù có thành công hay thất bại trong cuộc sống. Quê hương là nguồn động lực lớn để cố gắng với mỗi chúng ta vì nơi đó có những người thân yêu, những bài học vỡ lòng và là nơi dạy ta khôn lớn. Kì nghỉ hè năm lớp 5, em được bố mẹ đưa về quê chơi cùng ông bà ngoại. Đây có lẽ là chuyến đi ý nghĩa nhất của em!

Quê ngoại của em ở một xã xa xôi, đặc biệt khó khăn của tỉnh Tuyên Quang. Sau gần bốn tiếng ngồi xe cả gia đình em cũng về đến cổng làng. Từ xa, em đã nhìn thấy bác cả đứng chờ ở đầu làng. Thấy bố mẹ và em xuống xe, bác vui mừng bắt tay từng người một. Trên đường về nhà bà, ai đi qua cũng dừng lại hỏi thăm và gửi đến gia đình em những nụ cười thật hiền lành. Điều đó giúp em cảm nhận được sự ấm áp của tình làng nghĩa xóm chốn thôn quê. Căn nhà của ông bà nằm giữa một quả đồi, bao quanh là ruộng lúa, cây cối xanh tươi, um tùm. Về đến nhà bà, em nhận ra ngay hình dáng quen thuộc đang đứng chờ ở trước sân. Thế là em liền chạy lại, ôm chầm lấy bà ngoại. Khi mọi người đều đã tề tựu đông đủ thì kéo nhau vào nhà để tiện hàn huyên tâm sự. Ông bà hỏi thăm về đủ thứ chuyện, nào là mọi người có khỏe không, chuyện học tập như thế nào, công việc ra sao… Tất cả thể hiện sự quan tâm, lo lắng của ông bà dành cho con cháu. Tình cảm ấy thật đáng quý biết bao.

Sau khi dùng bữa trưa xong, em được các anh chị rủ ra sau vườn hái dưa chuột, câu cá, mò cua, bắt ốc,… là những điều mà em chưa từng được trải nghiệm qua dù chỉ một lần. Chơi với anh chị vui đến nỗi mà em chẳng muốn về nhà ăn cơm tối. Trên đường về, trời đã dần tối. Nhìn ngắm những dãy núi xa xa lẫn sau màn mây khói tía; nhìn từng đàn chim đang vội bay về tổ, em thấy lòng mình bình yên lạ kì. Lúc ấy, em mới thấu hiểu thật sự ý nghĩa của quê hương. Đó là nơi để con người ta được trở về, được nghỉ ngơi, được là chính mình.

Tối hôm ấy, em được ngủ với ông bà, được nghe ông kể những câu chuyện tổ tích trước khi đi ngủ. Giọng kể truyền cảm, ấm áp, chứa chan tình yêu của bà khiến em chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Trong giấc mơ em mơ về một vùng quê yên bình, vùng quê chứa nhiều kỉ niệm ý nghĩa đối với tuổi thơ của em.

Sau hai tuần ở với ông bà, em học thêm được rất nhiều điều thú vị. Em cảm thấy bản thân khỏe mạnh hơn, dạn dĩ hơn và nhanh nhẹn hơn hẳn. Trở lại thành phố, em tiếc nuối lắm những ngày được sống cùng ông bà. Nhất định, em sẽ lại về thăm ông bà vào kì nghỉ gần nhất.

Hoàng Khánh Nhi
Đánh giá bài viết
Đặt câu hỏi
icon-make-question icon-make-question