image hoi dap
image hoi dap

Cảm nhận của em về nhân vật Phạm Công qua đoạn thơ dù phải kiếm củi suốt đời

icon-time15/12/2023

"Phạm Công - Cúc Hoa" là một câu truyện thơ Nôm nổi tiếng ở Việt Nam. Hãy cùng Topbee viết đoạn văn Cảm nhận của em về nhân vật Phạm Công qua đoạn thơ dù phải kiếm củi suốt đời nhé!

Đọc đoạn trích sau:

Dù phải kiếm củi suốt đời
Con đây cũng chẳng sợ ai chê cười
Mẹ rằng: "Đừng thế con ơi
Kiếm củi thì lại suốt đời cháo rau"
Phạm Công nước mắt tuôn sầu:
"Làm trai là phải dãi dầu xông pha
Chứ ai sinh đẻ con ra
Bây giờ lụy đến mẹ già hổ ngươi
Nuôi con ngần ấy năm trời
Làm sao trả đăng ơn cùng tổ tiên"


Cảm nhận của em về nhân vật Phạm Công qua đoạn thơ - Mẫu 1

Qua trích đoạn trên của truyện thơ “Phạm Công - Cúc Hoa”, em thấy rằng Phạm Công không những là một người con hiếu thảo mà còn là một chàng trai có ý chí vươn lên. Chàng không những không sợ bị xã hội chê cười mà còn chẳng sợ gian lao, vất vả mỗi ngày sẽ tới. Chàng mặc kệ việc mình có phải kiếm củi suốt đời đi chăng nữa vẫn một lòng muốn phụng dưỡng mẹ già. Dù rằng, ở tuổi chàng phải học tập, đi thi rồi đỗ đạt làm quan cao, hay phải xông pha ra chiến trường phò vua dựng nước. Thế nhưng, chàng lại chẳng màng tới những việc ấy mà một lòng muốn chăm sóc cho mẹ già chẳng còn thể nương nhờ vào ai. Dù chàng biết rằng nếu như chỉ đi kiếm củi suốt đời như vậy cả đời chàng vẫn sẽ mãi quanh quẩn ở chốn xưa, vẫn chỉ sống cuộc sống nghèo đói với cháo rau qua ngày, chẳng thể nào hưởng được vinh hoa, phú quý giống như cha mẹ chàng vẫn luôn mong ước trước kia. Tủi hổ với cuộc đời, nhưng chàng cũng chẳng có cách nào làm khác đi được. Một bên là mẹ già, một bên là con đường phía trước. Chẳng bên nào nhẹ hơn bên nào khiến tâm trạng Phạm Công như càng giằng xé hơn. Buồn đau là vậy, thế nhưng chàng vẫn không buông xuôi, chán nản mà cố gắng thực hiện tốt nhất những điều mà mình có thể làm được.

Cảm nhận của em về nhân vật Phạm Công qua đoạn thơ dù phải kiếm củi suốt đời

Cảm nhận của em về nhân vật Phạm Công qua đoạn thơ - Mẫu 2

Nếu như đối với những đấng nam nhi ngày xưa, vai năm tấc rộng, thân mười thước cao thì việc họ chỉ làm những công việc ở nhà dường như là một điều khiến cho xã hội đều chê cười, chỉ trích. Trong suy nghĩ của dân gian ta xưa, bậc nam nhi là trụ cột trong nhà phải ăn học đàng hoàng, đi thi đỗ đạt chức cao để làm rạng danh tổ tiên. Nếu như không phải đỗ đạt qua thi cử, thì cũng phải xông pha chinh chiến trận mạc phò vua dựng nước làm những bậc đại thần văn võ trong triều. Thế nhưng Phạm Công lại không như vậy. Dù là người ham học hỏi, thế nhưng cậu lại phải gác việc học lại để chăm sóc, phụng dưỡng cho mẹ già ở nhà. Cậu chấp nhận bị người đời chê cười, chỉ trích nhưng vẫn một lòng muốn kiếm củi kiếm sống nuôi mẹ. Dù rằng cậu biết công việc vừa nặng nhọc, lại vừa vất vả, cho dù có làm việc lam lũ cả đời thì cũng chẳng thể nào thay đổi được số mệnh cuộc sống cả. Ngày ngày sẽ chỉ có cháo rau qua bữa, thậm chí còn chẳng đủ để no bụng một chàng trai đang độ tuổi trưởng thành. Cậu cũng biết rằng, làm trai phải đáng nên trai, phải có chí khí lớn không quản ngại dãi dầu xông pha. Nhưng hoàn cảnh của cậu lại éo le đến mức cậu chẳng thể nào lựa chọn khác đi. Một bên là mẹ già không thể tự chăm sóc bản thân, một bên là con đường sự nghiệp. Bên nào cũng nặng nề như nhau, chẳng bên nào là có thể từ bỏ cả. Qua đó, chúng ta có thể thấy rằng Phạm Công không chỉ là một người ham học, chăm chỉ chịu khó, mà còn là một người con hiếu thảo, hết lòng để có thể phụng dưỡng cha mẹ như những gì mà cậu được dạy bảo.

Hoàng Thùy Phương
Đánh giá bài viết
Đặt câu hỏi
icon-make-question icon-make-question