image hoi dap
image hoi dap

Cảm thụ văn học bài Mặt trời xanh của tôi

icon-time9/8/2023

Những khung cảnh thiên nhiên, hoa lá vào thu hay ngập tràn sức sống khi xuân tới đã không còn xa lạ. Khi cảm thụ văn học bài Mặt trời xanh của tôi, người đọc sẽ thấy một không gian mới với những hình ảnh vừa lạ, vừa quen. Những hình ảnh này cũng được khai thác dưới một con mắt tài hoa của tác giả.


Cảm thụ văn học bài Mặt trời xanh của tôi - Mẫu số 1

     Bài thơ Mặt trời xanh của tôi của Nguyễn Viết Bình đã mang đến một góc nhìn mới mẻ về vẻ đẹp của rừng cọ, một chủ đề ít được đề cập đến trong văn học. Nhưng qua những dòng thơ tinh tế và những từ ngữ chọn lọc, tác giả đã thành công trong việc tạo nên một bài thơ văn học sâu sắc về vẻ đẹp riêng biệt của loài cây này.

“Đã ai lên rừng cọ

Giữa một buổi trưa hè

Gối đầu lên thảm cỏ

Nhìn trời xanh, lá che…”

     Trong bài thơ, tác giả đã tả hình ảnh của rừng cọ trong những khoảnh khắc khác nhau, từ những ngày mưa đến những buổi sáng rạng ngời. Với những hình ảnh và âm thanh rất sống động, người đọc có thể dễ dàng cảm nhận được những sắc thái khác nhau mà rừng cọ mang lại. Khi mưa, rừng cọ trở thành một thế giới hoang sơ, âm thanh của mưa và gió như tiếng thác và trận gió, tạo nên một không gian đầy mê hoặc. Từng hạt mưa chạm vào những lá cọ cứng rắn, tạo ra những âm thanh lộp độp là một trải nghiệm âm nhạc tự nhiên đầy cuốn hút.

Cảm thụ văn học bài Mặt trời xanh của tôi

     Vào những ngày trời nắng, rừng cọ biến thành một bức tranh xanh mướt, làn nắng chiếu xuống tạo nên những bóng râm độc đáo trên thảm cỏ. Cảnh tượng này không chỉ là một nơi để thư giãn mà còn đưa người ta vào một thế giới hùng vĩ, nơi mà bầu trời rộng lớn và cây cọ tự do tỏa sáng. Mặt khác, tác giả cũng đã tạo ra hình ảnh độc đáo khi miêu tả lá cọ vào buổi sáng. Những tia nắng mặt trời được phản xạ qua lá cọ, tạo nên một hình ảnh như mặt trời xanh vừa ẩn vừa hiện. Có lẽ đó cũng chính là lý do tại sao bài thơ được đặt tên là Mặt trời xanh của tôi. Vì khoảng thời gian khi ấy tác giả nhìn lên những lá cọ tròn, những tua cá run rẩy vươn ra và ánh nắng len qua kẽ lá tạo thành một mặt trời xanh vừa xa lạ, vừa quen thuộc.

     Mặt trời xanh của tôi đã thành công trong việc khắc họa vẻ đẹp và sức hút độc đáo của rừng cọ. Từ việc tạo ra những hình ảnh sống động cho đến việc sử dụng âm thanh và màu sắc để tái hiện cảm xúc, tác giả đã tạo ra một tác phẩm văn học thú vị và sâu sắc. Bài thơ này khám phá một khía cạnh mới về vẻ đẹp thiên nhiên, thể hiện rằng ngay cả những loài cây ít được chú ý như rừng cọ cũng có những giá trị và sắc thái đáng kể trong thế giới tự nhiên.


Cảm thụ văn học bài Mặt trời xanh của tôi - Mẫu số 2

     Nguyễn Viết Bình là một tên tuổi không còn xa lạ với giới văn học Việt Nam, để lại dấu ấn đặc biệt thông qua tác phẩm Mặt trời xanh của tôi. Bài thơ này không chỉ là một tấm gương sáng cho sự sáng tạo văn học, mà còn là một góc nhìn mới về vẻ đẹp của thiên nhiên, nơi mà rừng cọ trở thành chủ đề tinh thần được tạo hình một cách duyên dáng.

     Hình ảnh rừng cọ trong bài thơ là điểm đặc biệt nổi bật. Thay vì tập trung vào những loài cây thông thường như rừng thông, rừng trúc hay rừng hoa, tác giả đã mang đến hình ảnh độc đáo về rừng cọ. Bài thơ này tập trung vào việc miêu tả rừng cọ trong nhiều tình huống và thời tiết khác nhau, điều này tạo nên một sự mới mẻ và thú vị cho người đọc. Rừng cọ không chỉ đẹp trong bốn mùa, mà còn mang vẻ đẹp riêng trong những khoảnh khắc tự nhiên như buổi sáng, trời mưa hay trời nắng.

     Trong những ngày mưa, rừng cọ trở nên hoang sơ và dữ dội như “tiếng thác dội về, như ào ào trận gió”. Tàu lá cọ cứng và to như miếng tôn, khi hạt mưa chạm vào tạo nên tiếng lộp độp mạnh mẽ. Hình ảnh này như một phép ẩn dụ thể hiện tinh thần mãnh liệt và cuồng nhiệt của thiên nhiên trong những khoảnh khắc này. Còn vào những ngày trời nắng, rừng cọ biến thành một cảnh tượng xanh mướt, thảm cỏ biến không gian trở nên êm dịu và dễ chịu. Ánh nắng mặt trời lấp lánh qua những tán lá cọ, tạo ra những bóng râm độc đáo. Rừng cọ trở thành một nơi thư giãn, nơi mà người ta có thể tận hưởng vẻ đẹp của thiên nhiên trong một không gian thanh bình. Buổi sáng, hình ảnh của rừng cọ càng trở nên cuốn hút hơn. Những tia nắng mặt trời chiếu qua lá cọ, lá cọ xòe ra như những tia nắng của mặt trời, mỗi tia nắng xuyên qua kẽ lá như tỏa sáng mặt trời. Tác giả đã tạo ra một hình ảnh tương đồng và sắc nét, thể hiện sự tương quan giữa rừng cọ và mặt trời.

Cảm thụ văn học bài Mặt trời xanh của tôi

     Tuy nhiên, điểm đặc biệt nhất trong bài thơ là sự so sánh lá cọ với Mặt trời xanh của tôi. Hình ảnh của mặt trời đem lại ánh sáng, sự ấm áp cho cuộc sống trên Trái Đất. Tương tự, lá cọ với hình tròn đặc biệt, mỗi sáng qua những tia nắng xuyên qua kẽ lá trở thành một ánh sáng rực rỡ. Sự so sánh này không chỉ là một cách biểu đạt tinh tế mà còn thể hiện sự gắn kết sâu sắc của tác giả với rừng cọ. Trong bài thơ, tác giả không chỉ miêu tả vẻ đẹp của rừng cọ mà còn thể hiện tình cảm đặc biệt của mình đối với nó. Rừng cọ trở thành một kỷ niệm đẹp, một người bạn đồng hành gắn bó trong tâm hồn tác giả. Bài thơ không chỉ là sự mê mải trong việc miêu tả vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn chứa đựng tình cảm và cảm xúc chân thành.

     Mặt trời xanh của tôi của Nguyễn Viết Bình đã thành công trong việc tạo nên một cảm thụ văn học đa dạng và sâu sắc về vẻ đẹp độc đáo của rừng cọ. Từ những hình ảnh sống động cho đến cách sử dụng so sánh tinh tế, tác giả đã tạo nên một tác phẩm đáng để người đọc khám phá và suy ngẫm.

--------------------------------------------------------------

Trên đây là bài viết cảm thụ văn học bài Mặt trời xanh của tôi. Hy vọng bài viết trên của Topbee sẽ giúp ích các em trong quá trình làm bài và ôn luyện. Chúc các em học tốt môn Văn!

Tô Thị Quỳnh
Đánh giá bài viết
Đặt câu hỏi
icon-make-question icon-make-question