image hoi dap
image hoi dap

Điều em tâm đắc nhất sau khi đọc truyện Chữ người tử tù là gì?

icon-time13/11/2023

Đề bài: Điều em tâm đắc nhất sau khi đọc truyện Chữ người tử tù là gì? Theo em, qua tác phẩm, nhà văn Nguyễn Tuân đã thể hiện quan niệm về “chữ” và “thú chơi chữ” như thế nào?

Bài làm


Điều em tâm đắc nhất sau khi đọc truyện Chữ người tử tù 

Tác giả Nguyễn Tuân - Viên ngọc sáng của nền văn chương Việt Nam đã xây dựng cho mình những tác phẩm xuất sắc và tình huống sáng tạo, đặc biệt trong truyện “Chữ người tử tù" nhà văn đã tạo dựng nên được tình huống trớ trêu khi viên quản ngục lại xin chữ của kẻ tử tù song điều đó lại trở thành điểm nhấn, giúp cho tác phẩm trở nên sáng tạo, đặc sắc hấp dẫn người đọc. Đồng thời, trần thuật được dụng ý của Nguyễn Tuân khi ông muốn gửi đến cho những người chiêm nghiệm câu chuyện về đức tính liêm khiết luôn hướng theo lẽ phải và trân quý giá trị tinh hoa trong sáng không bị hoàn cảnh u tối bào mòn thông qua hình tượng nhân vật viên quản ngục và Huấn Cao. Huấn Cao là một người nghệ sĩ thư pháp tài hoa, là một người anh hùng có khí phách hiên ngang khi dám chống lại triều đình và là một người có thiên lương trong sáng dù phải sống ở nơi ngục tù nhơ nhuốc, u ám thì vẫn kiên cường giữ được phẩm chất tốt đẹp của bản thân. Còn viên quản ngục dù phải làm việc dưới tay triều đình cường quyền, áp bức thì vẫn gan dạ, dám nghĩ dám làm khi vẫn cố gắng xin chữ của Huấn Cao và trân trọng như một vật quý giá. Chỉ với việc xây dựng hai nhân vật đối lập trong hoàn cảnh sống đã bật lên truyền thống trọng nghĩa khinh tiền tài của cha ông ta và vượt lên hoàn cảnh, xuyên qua ranh giới giữa trách nhiệm và ý chí để hướng tới tương lai tràn ngập ý nghĩa, không hối hận và làm nên một tình cảnh độc lạ bậc nhất trong văn học.

Điều em tâm đắc nhất sau khi đọc truyện Chữ người tử tù là gì?

Nguyễn Tuân đã thể hiện quan niệm về “chữ” và “thú chơi chữ” qua tác phẩm 

Theo em, nghệ sĩ tài hoa theo đuổi cái đẹp đã vẽ nên vấn đề đặc sắc và có thể hiện quan niệm về “chữ” và “thú chơi chữ” đầy độc lạ gây bất ngờ cho người đọc. Thuở xưa, người đời thường coi trọng “thú chơi chữ” bởi điều đó có thể hiện thành văn hóa thanh cao, tao nhã và vốn hiểu biết của người Việt hay chính là người chơi. Khi những câu đối, bài thơ với nét chữ vuông vắn, Phúc bay bổng trên trang giấy treo trong nhà, trước cổng mang đến một không gian thanh tịnh, một tâm hồn thư thái, bình an cho người chơi, viết, đọc và hiện thực từng bút mực. Bất tận khi ai chìm đắm trong thú chơi này đều sẽ khó thoát ra được, chỉ muốn mãi đắm chìm trong tình cảnh thơ mộng, nhẹ nhàng của “chữ” - hiện thân của cái đẹp, cái tài sáng tạo cần được tặng ca và hợp thành “thú chơi chữ” với những người chơi không phân biệt địa điểm trong xã hội như quản trị viên và người tù huấn luyện Cao nhắm tạo nên công bằng, thư giãn giữa người với người. Qua đó, Nguyễn Tuân thể hiện niềm tin vào sự chiến thắng tất yếu của cái đẹp, cái thiên lương với cái xấu xa, tàn nhẫn và khát vọng trân những giá trị tinh hoa trong truyền thống văn hóa cần được vinh, kế quá. 

Hoàng Như Quỳnh
Đánh giá bài viết
Đặt câu hỏi
icon-make-question icon-make-question