![image hoi dap](/_nuxt/img/Asked_Questions_mobile.40768fc.jpg)
![image hoi dap](/_nuxt/img/Asked_Questions_desktop.5d6ef50.png)
Đọc hiểu Tạm biệt Huế | Thu bồn
Xứ Huế mộng mơ đã đi vào kí ức thơ ca của biết bao nhiêu thế hệ bạn đọc. Hãy cùng Topbee trả lời những câu hỏi đề Đọc hiểu tạm biệt Huế nhé!
Tạm biệt Huế | Thu Bồn
bởi vì em dắt anh lên những ngôi đền cổ
nên chén ngọc giờ chìm dưới đáy sông sâu
những lăng tẩm như hoàng hôn chống lại ngày quên lãng
mặt trời vàng và mắt em nâu
xin chào Huế một lần anh đến
để ngàn lần anh nhớ hư vô
em rất thực nắng thì mờ ảo
xin đừng lầm em với cố đô
áo trắng hỡi thuở tìm em không thấy
nắng minh mang mấy nhịp Tràng Tiền
nón rất Huế mà đời không phải thế
mặt trời lên từ phía nón em nghiêng
nhịp cầu cong và con đường thẳng
một đời anh đi mãi chẳng về đâu
con sông dùng dằng con sông không chảy
sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu
tạm biệt Huế với em là vĩnh biệt
Hải Vân ơi xin người đừng tắt ngọn sao khuya
tạm biệt nhé với chiếc hôn thầm lặng
anh trở về hoá đá phía bên kia
Đọc hiểu Tạm biệt Huế
Câu 1: Bài thơ trên sử dụng phương thức biểu đạt nào?
Câu 2: Khổ thơ cuối của bài thơ sử dụng biện pháp nghệ thuật gì? Nêu tên và tác dụng của biện pháp nghệ thuật đó?
Câu 3: Liệt kê những danh lam thắng cảnh của Huế có trong bài thơ trên?
Câu 4: Thông qua bài thơ trên, tác giả Thu Bồn muốn gửi gắm những suy nghĩ, tình cảm gì đối với Huế?
Câu 5: Biện pháp tu từ trong câu thơ sau là gì?
Con sông dùng dằng con sông không chảy
Sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu
Câu 6: Cảm xúc chủ đạo của bài thơ trên là?
Câu 7: Yếu tố tượng trưng trong bài thơ được thể hiện ở hình ảnh nào
Câu 8: Chỉ ra và nêu tác dụng câu hỏi tu từ trong câu thơ: “Một đời anh tìm mãi Huế nơi đâu?”
Câu 9: Lựa chọn và phân tích một yếu tố tượng trưng trong bài thơ mà em ấn tượng
Câu 10: Hình ảnh
“Con sông dùng dằng, con sông không chảy
Sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu!” trong văn bản Tạm biệt Huế có gì khác so với hình ảnh dòng sông Hương trong bài Đây thôn Vĩ Dạ của Hàn Mạc Tử sau đây:
“Gió theo lối gió, mây đường mây
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay.”
![](https://api.topbee.vn/storage/uploads/images/doc-hieu-tam-biet-hue_1.jpg)
Câu 1:
- Bài thơ trên sử dụng phương thức biểu đạt: Biểu cảm
Câu 2:
- Khổ thơ cuối của bài thơ sử dụng biện pháp nghệ thuật: Điệp từ “tạm biệt”
- Tác dụng:
+ Gợi hình, gợi cảm cho khổ thơ
+ Khiến cho khổ thơ trở nên giàu vần điệu, nhịp điệu
+ Tác giả dường như muốn nhấn mạnh sự không nỡ của mình khi phải rời xa Huế
Câu 3:
- Những danh lam thắng cảnh của Huế có trong bài thơ trên: Tràng Tiền, Hải Vân
Câu 4:
- Thông qua bài thơ trên, tác giả Thu Bồn muốn gửi gắm sự nhớ thương, say mê của mình đối với Huế. Tình cảm của một người đã yêu mảnh đất, yêu con người nơi đây mà chẳng thể rời xa.
Câu 5:
Biện pháp tu từ nhân hóa được sử dụng trong câu: Con sông dùng dằng con sông không chảy/ Sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu
Câu 6:
Cảm xúc chủ đạo của bài thơ trên là: Tình cảm triền miên trong lưu luyến của người sắp xa Huế.
Câu 7:
Yếu tố tượng trưng trong bài thơ được thể hiện ở hình ảnh nào sau đây: Anh trở về hóa đá phía bên kia
Câu 8:
Tác dụng:
● về mặt nghệ thuật: Biện pháp này nhằm tăng sức gợi cảm cho câu thơ
● về mặt nội dung: Giúp nhà thơ thể hiện nỗi băn khoăn, trăn trở, day dứt khi sắp phải rời xa Huế, đồng thời nó là cái cớ, là lí do để nhà thơ nhấn mạnh cho hai câu thơ tiếp theo của mình, đẩy cảm xúc dâng lên cao trào
Câu 9:
Có thể tham khảo yếu tố tượng trưng được thể hiện trong câu thơ: Anh trở về hóa đá phía bên kia
Hình ảnh “anh” – nhân vật trữ tình không phải là “hóa đá” – mà cả câu thơ lấy từ tích cổ, thể hiện niềm mong ngóng đợi chờ, cũng có phần đau đớn khi phải rời xa tạm biệt thành phố Huế
Câu 10:
Cũng đều chỉ dòng nước của sông Hương nhưng ở câu thơ của Hàn Mặc Tử thì dòng sông Hương mang một nỗi buồn sâu thẳm, không nói nên lời (buồn thiu). Dòng nước buồn thiu đó chính là con sóng lòng buồn thiu của thi nhân đang dâng lên không sao giấu được, đó là dòng tâm trạng cô đơn, buồn, xót xa.
Còn hai câu thơ trong bài Tạm biệt Huế, cũng vẫn là dòng nước sông Hương nhưng ở đây ám chỉ sự bịn rịn, lưu luyến không muốn rời xa (dùng dằng). Sông Hương là vậy, chỉ của riêng Huế thôi, không muốn rời xa người tình của mình nên nàng Hương giang ấy đã chảy thật chậm, êm trôi, và khi phải từ biệt thành phố yêu quý của mình thì nó ''dùng dằng'', đó chính là tình cảm sâu nặng của sông Hương dành cho Huế và cũng qua đó bộc lộ nỗi niềm của nhà thơ Thu Bồn, cũng như sông Hương thôi, nhà thơ cũng dành cho Huế một tình yêu sâu nặng và cũng bịn rịn, lưu luyến khi sắp chia xa nơi này.