Nghị luận phân tích đánh giá bài thơ Đôi mắt người Sơn Tây
Tham vấn chuyên môn bài viết
Giáo viên: Hoàng Thị Dung
Cử nhân sư phạm Ngữ Văn
Tham vấn chuyên môn bài viết
Giáo viên: Hoàng Thị Dung
Cử nhân sư phạm Ngữ Văn
Qua bài thơ, ta còn nhìn thấy một “đôi mắt” của Quang Dũng nhắn nhủ của tác giả ở bài thơ.
Dàn ý Nghị luận phân tích đánh giá bài thơ Đôi mắt người Sơn Tây
1. Mở bài: Giới thiệu vấn đề cần nghị luận
2. Thân bài
- Khổ thơ này tiếp tục tập trung vào sự cách biệt và nỗi nhớ nhung giữa hai người trong một tình huống xa cách.
- Khổ thơ tiếp tục mang đến hình ảnh bi thương và đau lòng về hậu quả của chiến tranh.
- Cảm xúc của người lính được thể hiện qua việc tôi gửi niềm nhớ thương, em mang giùm tôi nhé"
- Bài thơ tạo ra một hình ảnh yên bình và thong thả của dòng sông, mang đến cảm giác an lành và ấm áp, đồng thời gợi nhớ về những kỷ niệm thanh bình của quê nhà.
- Bài thơ này thể hiện sự khát khao trở về quê hương, mong mỏi được trở lại với những cảnh đẹp và bình yên của làng quê.
3. Kết bài
- Tóm lại vấn đề cần nghị luận
Nghị luận phân tích đánh giá bài thơ Đôi mắt người Sơn Tây
Là một tác phẩm không hề xa lạ. Đặc biệt, cùng với Tây Tiến, bài thơ này đã làm nên tên tuổi của Quang Dũng. Tác phẩm này càng trở nên nổi tiếng hơn, khi được nhạc sĩ Phạm Đình Chương phổ nhạc đó chính là “Đôi mắt người Sơn Tây”.
Khổ thơ thứ nhất đã diễn tả sự cách biệt và xa cách giữa hai người trong một tình huống chiến tranh. Họ đã trải qua những khó khăn và đau khổ, nhưng cuối cùng họ phải rời xa nhau. Điều này làm cho cảm giác của họ trở nên cô đơn và tuyệt vọng hơn. Sự cô đơn và trống trải của chiều xanh không có bóng người ở Ba Vì tạo ra một cảm giác sâu sắc về sự cô đơn và mất mát trong cuộc chiến tranh.
"Vừng trán em vương trời quê hương
Mắt em dìu dịu buồn Tây Phương
Tôi nhớ xứ Đoài mây trắng lắm
Em có bao giờ em nhớ thương?’’
Khổ thơ này tiếp tục tập trung vào sự cách biệt và nỗi nhớ nhung giữa hai người trong một tình huống xa cách. Câu hỏi cuối cùng ("Em có bao giờ em nhớ thương?") đặt ra một câu hỏi đầy cảm xúc và đau đớn, nhấn mạnh sự đau khổ và hoài niệm của người nói. Hình ảnh "mắt em dìu dịu buồn Tây Phương" tạo ra một cảm giác về sự nhẹ nhàng và dịu dàng, nhưng cũng bao gồm một dấu hiệu của nỗi buồn và xa cách. Dòng thơ "Tôi nhớ xứ Đoài mây trắng lắm" biểu hiện của sự nhớ nhung sâu sắc đối với quê hương, với những hình ảnh tươi đẹp như mây trắng. "Từ độ thu về hoang bóng giặc" miêu tả một cảnh tượng u ám của quê hương bị chiến tranh tàn phá, với hình ảnh của những bóng người giặc xuất hiện trong cảnh hoang vắng của mùa thu.
‘’Mẹ tôi em có gặp đâu không
Những xác già nua ngập cánh đồng
Tôi nhớ một thằng con bé nhỏ
Bao nhiêu rồi xác trẻ trôi sông’’
Khổ thơ tiếp tục mang đến hình ảnh bi thương và đau lòng về hậu quả của chiến tranh. "Mẹ tôi em có gặp đâu không" là một câu hỏi trực tiếp, thể hiện sự lo ngại và quan tâm của người nói đến mẹ và em của mình trong môi trường chiến tranh. "Những xác già nua ngập cánh đồng" tạo ra một bức tranh đau lòng về cảnh tượng của những xác người già, biểu tượng cho sự mất mát và tàn phá toàn diện của cuộc chiến. "Tôi nhớ một thằng con bé nhỏ" thể hiện sự nhớ nhung và mất mát của người nói đối với những người trẻ con, những sinh linh vô tội đã mất đi trong chiến tranh.
Cảm xúc của người lính được thể hiện qua việc tôi gửi niềm nhớ thương, em mang giùm tôi nhé" là lời gọi đến người thân, mong muốn họ mang đến sự ấm áp và trợ giúp trong việc vượt qua cảm xúc nhớ nhung và khao khát quay về. "Ngày trở lại quê hương, khúc hoàn ca rớm lệ" kết thúc bài thơ với hình ảnh của một niềm vui mong chờ, nhưng cũng đi kèm với nước mắt của niềm vui, tạo ra một sự đan xen giữa niềm hạnh phúc và nỗi đau của sự xa cách và chờ đợi. "Bao giờ trở lại đồng Bương Cấn" mang đến một bức tranh hữu tình và hồn quê về những nơi thân thương đã qua, tạo nên một cảm giác sâu lắng về sự mong chờ và khao khát quay trở lại quê hương. Bài thơ tạo ra một hình ảnh yên bình và thong thả của dòng sông, mang đến cảm giác an lành và ấm áp, đồng thời gợi nhớ về những kỷ niệm thanh bình của quê nhà. Bài thơ này thể hiện sự khát khao trở về quê hương, mong mỏi được trở lại với những cảnh đẹp và bình yên của làng quê. Nó là biểu tượng cho tình yêu thương và sự gắn bó sâu sắc với quê hương trong lòng người viết và người đọc.
Như vậy, thông qua hình ảnh của một người em gái Sơn Tây với đôi mắt đượm buồn, Quang Dũng đã cho chúng ta hiểu được những cảm xúc của chính ông, và khái quát hơn là của con người quê hương ông trong những năm tháng loạn lạc. Đồng thời, qua kí hiệu “đôi mắt”, bài thơ cũng thể hiện những thông điệp hướng về tương lai.
Bài Làm của bạn Bình An - Học sinh chuyên văn trường Chuyên cấp 3 Hùng Vương