image hoi dap
image hoi dap

Nguyễn Đình Thi từng viết: “Nghệ thuật không đứng ngoài trỏ vẽ cho đường chúng ta đi, nghệ thuật vào đốt lửa trong lòng chúng ta, khiến chúng ta phải tự bước lên đường ấy

icon-time6/12/2023

"Nguyễn Đình Thi từng viết: “Nghệ thuật không đứng ngoài trỏ vẽ cho đường chúng ta đi, nghệ thuật vào đốt lửa trong lòng chúng ta, khiến chúng ta phải tự bước lên đường ấy.”Bằng trải nghiệm văn học của em, hãy chứng minh"
Hãy cùng Topbee tìm hiểu những nét hay về nhận định của Nguyễn Đình Thi nhé!

Sự mờ mịt của thế gian, do những tội lỗi và những khúc mắc trong cuộc sống con người, đã làm mất đi ánh sáng, bủa vây chúng ta trong bức tranh u ám. Chúng ta thường lạc lõng, mất phương hướng, không biết phải đi về đâu trong vòng tuần hoàn không ngừng.Tuy nhiên, nghệ thuật nổi lên như một vầng trăng rạng rỡ giữa bóng tối, chiếu sáng tâm hồn ta. Nó không lừa dối, không phải là một ánh trăng gian dối. Thay vào đó, nghệ thuật là tiếng kêu thức tỉnh, là tiếng đau khổ của những con người vấp ngã trong cuộc đời.Nghệ thuật không phải là một tôn giáo, nhưng lại trở thành nơi chúng ta tìm về, là nơi ta tự thú với bản ngã thực sự của mình. Không mang theo sự khô khan của giáo điều, nghệ thuật là nguồn cảm hứng giúp con người nhìn thấu thế giới xung quanh, hoàn thiện bản thân, và cảm nhận vẻ đẹp tinh tế trong cuộc sống.Nguyễn Đình Thi đã một lần nữa nhấn mạnh rằng nghệ thuật không chỉ là một hướng dẫn, mà còn là ngọn lửa thắp sáng trong trái tim chúng ta, thúc đẩy chúng ta tự mình bước lên con đường chúng ta chọn đi.

Nghệ thuật không chỉ là việc sáng tạo, tạo ra các tác phẩm, mà còn là cách để thể hiện những giá trị sâu sắc về tư duy, tinh thần, và nhân văn. Nó không đứng ngoài cuộc sống, mà đi sâu vào tận tâm hồn, tác động sâu vào nhận thức và cảm xúc của người trải nghiệm.Nghệ thuật không phải là lý thuyết khô khan hay những bài học đạo lý. Thay vào đó, nó là một nguồn lửa đốt cháy bên trong chúng ta, biến chúng ta thành những người hiểu biết hơn về cuộc sống và xã hội xung quanh. Qua tác phẩm nghệ thuật, chúng ta không chỉ nhìn thấy thế giới như nó "được", mà còn như nó "có thể được".Nhưng nghệ thuật không đơn thuần chỉ là một bức tranh tái hiện cuộc sống. Nó là một cái nhìn sâu rộng qua lăng kính của người nghệ sĩ, qua kí ức, trải nghiệm, và tâm hồn của họ. Và từ đó, nghệ thuật không chỉ truyền đạt, mà còn thúc đẩy chúng ta tự mình đi trên con đường mà chúng ta chưa từng đi qua.Qua nghệ thuật, độc giả không chỉ nhận thức được vẻ đẹp hay sự đúng sai, mà còn trải qua sự hoàn thiện bản thân. Nó khơi gợi tình cảm thẩm mỹ cao đẹp, làm cho trái tim chúng ta trở nên giàu có hơn. Nghệ thuật không chỉ truyền đạt tư tưởng, mà còn làm cho tư tưởng ấy nảy mầm, nở hoa từ một đời sống, từ tác phẩm của người nghệ sĩ, và tác động sâu vào nhận thức con người, khiến chúng ta tự mình đi trên con đường của chính mình.

Nguyễn Đình Thi từng viết “Nghệ thuật không đứng ngoài trỏ vẽ cho đường chúng ta đi, nghệ thuật vào đốt lửa trong lòng chúng ta, khiến chúng ta phải tự bước lên đường ấy.

Trong cuộc sống của chúng ta, văn học không chỉ là một sở thích mà còn là một phần không thể thiếu. Nó là nguồn cảm hứng không ngừng và làm giàu tinh thần của con người. Văn học giữ vai trò quan trọng bởi nó không chỉ đem đến sự giải trí, mà còn mở ra cánh cửa của hiểu biết và trí tưởng tượng.Sự tồn tại của văn chương chính là sự tồn tại của con người. Mỗi tác phẩm văn học không chỉ đưa ta đến những thế giới mới mà còn làm phong phú thêm tầm nhìn của chúng ta về cuộc sống. Chúng ta có thể trải nghiệm nhiều mảnh đời khác nhau từ các thời kỳ và vùng miền khác nhau qua từng trang sách.Văn chương không chỉ làm giàu kiến thức mà còn mở rộng tình cảm của con người. Nó đưa chúng ta qua những cung bậc cảm xúc, từ niềm vui sướng đến nỗi đau khổ, từ tình yêu đến sự hận thù. Nhờ văn học, chúng ta hiểu rõ hơn về cuộc sống và học cách trân trọng nó.Ngoài ra, văn chương còn là nguồn động viên, sự an ủi cho những trái tim đau khổ. Như Chế Lan Viên đã viết, văn chương đóng vai trò quan trọng trong việc làm dịu đi nỗi đau, vỗ về những mảnh đời bất hạnh và mang lại sự trấn an cho những người trải qua khó khăn.

Văn học không giống như các bộ môn khoa học khác. Nó không chỉ là những lý thuyết khô khan. Trong thế giới văn chương, mỗi con số không chỉ là một con số đơn thuần. Ví dụ, số "100" không chỉ là một số lượng, mà là "Trăm năm trong cõi người ta" trong 'Truyện Kiều', hoặc là "Trăm năm cô đơn" trong tác phẩm của Gabriel Garcia Marquez. Nó trở thành một biểu tượng, một khái niệm, làm cho con người suy tư về cõi người, về cuộc sống.Văn chương không chỉ làm thay đổi nhận thức của con người qua cảm xúc, mà còn trả lời những câu hỏi mà các bộ môn khoa học khác không thể cung cấp một câu trả lời thực sự thỏa đáng. Chúng ta có thể biết về nạn đói năm 1945, nhưng không thể thực sự hiểu được xã hội như thế nào vào thời điểm đó. Nhưng khi đọc "Vợ Nhặt" của Nam Cao, chúng ta được chứng kiến hình ảnh sâu sắc về năm đói, qua những dòng văn đầy ám ảnh, miêu tả sự đau khổ và cảnh tượng kinh hoàng.Văn học không chỉ tập trung vào con người, mà còn vào các mối quan hệ xung quanh con người, như mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên. Đọc "Ông già và biển cả" của Hemingway, chúng ta không chỉ hiểu về biển cả, mà còn về mối quan hệ sâu sắc giữa con người và đại dương, về bản lĩnh và khát vọng của con người khi đối mặt với thiên nhiên.Mỗi tác phẩm văn học không chỉ là việc tái hiện cuộc sống trên trang giấy, mà là kết tinh của cả một cuộc sống và trải nghiệm của nghệ sĩ, từ góc nhìn nghệ thuật của một con người bình thường. Chúng giúp chúng ta "người gần người hơn" như Nam Cao đã viết.

Nguyễn Đình Thi từng viết “Nghệ thuật không đứng ngoài trỏ vẽ cho đường chúng ta đi, nghệ thuật vào đốt lửa trong lòng chúng ta, khiến chúng ta phải tự bước lên đường ấy.

Nghệ thuật, theo Nguyễn Đình Thi, không chỉ là một bộ lý thuyết khô khan hay một loạt giáo điều. Nó phải có khả năng chạm đến tâm hồn chúng ta, giúp chúng ta vững bước trên con đường đầy chông gai của cuộc sống. Để thực hiện điều này, văn chương cần tiếp xúc trực tiếp với cảm xúc của người đọc. Người nghệ sĩ phải đắm chìm trong những trăn trở, phải cảm nhận và thấu hiểu cuộc sống, tìm ra những "chữ tả tơi nhất ở đời" như Pautovsky đã viết, để tạo ra một tác phẩm nghệ thuật chân thật.Nhà văn hay nhà thơ không chỉ cần tài năng và trí tuệ, mà còn cần một tâm hồn nhạy cảm, một đầu óc tinh tế. Họ cần sự miệt mài để truyền đạt những tư tưởng, tình cảm mà họ muốn gửi gắm. Nhưng vai trò của người đọc cũng không kém phần quan trọng. Mối quan hệ giữa người tạo nghệ thuật và người trải nghiệm nghệ thuật luôn song hành.Để tiếp nhận một tác phẩm nghệ thuật, người đọc cần có động lực từ tâm hồn, phải cảm nhận và đồng cảm với cuộc sống được mô tả trong câu chuyện hay bài thơ. Họ phải sống cùng tác phẩm, kết nối trái tim để cùng nhịp đập với người nghệ sĩ.Hơn nữa, mỗi độc giả đều có cách tiếp thu và khám phá tác phẩm khác nhau, tạo ra sự đa dạng về triết lý, làm phong phú và hoàn thiện thêm đời sống của tác phẩm. Qua cách tiếp cận và hiểu biết cá nhân, họ góp phần làm cho tác phẩm trở nên phong phú hơn, tạo nên một không gian văn học đa sắc màu.

Huỳnh Ngọc Như
Đánh giá bài viết
Đặt câu hỏi
icon-make-question icon-make-question