Phân tích bài thơ Áo trắng của Huy Cận
Huy Cận là nhà thơ lớn, nhà văn hóa lớn của Việt Nam. Ông đã đóng góp quan trọng cho văn học Việt Nam là những tác phẩm có giá trị ngàn đời. Hãy cùng Topbee theo dõi bài viết phân tích bài thơ Áo trắng của Huy Cận để hiểu rõ hơn về phong cách sáng tác của người nghệ sĩ đa tài này nhé!
Dàn ý Nghị luận phân tích bài thơ Áo trắng của Huy Cận
A. Mở bài
- Dẫn dắt trực tiếp/ gián tiếp: có thể theo chủ đề của tác phẩm – Tình yêu tuổi học trò
- Vấn đề nghị luận: Phân tích bài thơ Áo trắng của Huy Cận
B. Thân Bài:
+ Giới thiệu chung:
- Tác giả Huy Cận
- Tác phẩm Áo trắng
- Khái quát nội dung: tâm trạng ngỡ ngàng của nhân vật trữ tình trước vẻ đẹp tinh khôi, trong sáng của người yêu; niềm hạnh phúc, vui sướng ngất ngây của cậu học trò khi được sống trong tình yêu thơ mộng
+ Phân tích:
- Đánh giá chủ đề: Tình yêu tuổi học trò - mối tình đẹp nhất trong cuộc đời mỗi người
- Mở đầu bài thơ là sự xuất hiện của hình ảnh “áo trắng”, gợi lên vẻ đẹp trong trắng của tuổi học trò hồn nhiên, chân thành. Cô gái như tuyệt sắc giai nhân trong lòng chàng trai, đẹp từ bước đi, cử chỉ
- Nét đẹp còn thể hiện ở ngoại hình: ngón tay thơn dài, đôi má nắng hoe tròn đến mái tóc
- Chàng trai say đắm cả tiến nói ngọt ngào, dịu êm
- Khép lại với hình ảnh “áo trắng” nhưng đặc biệt hơn và nhà thơ như lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh
+ Bàn luận mở rộng: Đặc sắc nội dung, nghệ thuật và thông điệp của nhà thơ
C. Kết bài:
- Đánh giá chung
- Nêu cảm nghĩ, chiêm nghiệm của bản thân
Phân tích bài thơ Áo trắng của Huy Cận
Tình yêu – một đề tài từng làm rung động trái tim biết bao người và ngân lên thành biết bao lời thơ nhân loại. Ta nhớ đến một tình yêu mang yếu tố triết lý trong thơ Tago, hay đó là tình yêu nồng nàn đắm say trong thơ Puskin lại là một tình yêu rạo rực tràn đầy cảm xúc trong thơ Xuân Diệu. Và đến với Áo trắng của Huy Cận tôi lại bắt gặp một cảm xúc tình yêu của tuổi học trò - tuổi đẹp nhất trong cuộc đời mỗi người.
Huy Cận là một trong những thành viên xuất sắc của phong trào Thơ mới với hồn thơ ảo não. Huy Cận đã tìm thấy mục đích và lý tưởng chân chính cho tiếng nói nghệ thuật của mình một khi đến với Cách mạng. Mỗi bài thơ của Huy Cận đều mang một phong cách đáng chú ý và có đặc điểm là hàm súc và triết lý. Thi sĩ đã góp phần khiến thi đàn nước ta càng trở nên rạo rực. “Áo trắng” là một trong những bài thơ hay nhất viết về tình yêu của Huy Cận nói riêng và của phong trào thơ Mới nói chung. Tác phẩm in trong tập Lửa thiêng vào năm 1940. Thi phẩm nói lên tâm trạng ngỡ ngàng của nhân vật trữ tình trước vẻ đẹp tinh khôi, trong sáng của người yêu. Cũng là niềm hạnh phúc, vui sướng ngất ngây của cậu học trò khi được sống trong tình yêu thơ mộng.
Trước hết, có lẽ tuổi học trò là lứa tuổi hồn nhiên nhất của mỗi người, là độ tuổi mà bất kể ai khi lớn lên cũng mong muốn được một lần trở lại để tận hưởng những giây phút hồn nhiên ấy. Không những vậy, tình yêu tuổi học trò còn là mối tình đẹp nhất, phải chăng vì nó đẹp nên trong thơ ca tình yêu tuổi học trò là mảng sáng tác quen thuộc và gần gũi với mỗi người. Đặc biệt, trong thi phẩm Áo trắng, Huy Cận đã đưa vào đó bao vẻ đẹp độc đáo gây ấn tượng sâu sắc với độc giả. Chàng trai ấy như đang say mê, hạnh phúc ngập tràn khi thấy hình ảnh người yêu mình:
“ Áo trắng đơn sơ, mộng trắng trong,
Hôm xưa em đến, mắt như lòng
Nở bừng ánh sáng. Em đi đến,
Gót ngọc dồn hương, bước toả hồng.”
Ngỡ như cô gái trong lòng của nhân vật trữ tình trở nên lung linh làm choáng ngợp đôi mắt và tâm hồn của cậu học trò. Cô gái như tuyệt sắc giai nhân trong lòng chàng trai khi hiện lên với tà áo trắng đơn sơ mà màu trắng còn là biểu tượng của sự tinh khiết, giản dị và tao nhã, màu của sự tinh khôi, trong sáng, là màu sắc đại diện cho lứa tuổi học trò hồn nhiên, vô tư này. Màu trắng ấy khi xuất hiện như làm cô gái tỏa ra ánh sáng rực rỡ mà “nở bừng ánh sáng”. Hơn nữa, khoảnh khắc gặp người yêu như làm thăng hoa cuộc đời anh, như khiến anh lạc vào cõi thần tiên huyền ảo và hạnh phúc. Cô bước đi mà “gót ngọc dồn hương, bước tỏa hồng”. Qua cái nhìn say đắm đầy tình tứ của chàng trai, cô gái mang vẻ đẹp dịu dàng, trong ngần như tỏa ra hương thơm kì diệu. Tiếp đến là những vẻ đẹp của người con trai làm chàng trai không thể rời mắt một giây phút nào:
“Em đẹp bàn tay ngón ngón thon;
Em duyên đôi má nắng hoe tròn.
Em lùa gió biếc vào trong tóc
Thổi lại phòng anh cả núi non.”
Người tình trong lòng chàng trai khiến anh ngỡ ngàng say đắm trước vẻ đẹp của nàng mà còn say đắm cả ở “bàn tay ngón ngón thon”, ở “đôi má nắng hoe tròn”. Các cụ xưa có câu: “Yêu nhau yêu cả đường đi”, quả thực câu nói ấy thật đúng đắn vớ chàng trai ngay bây giờ. Đã yêu cô gái ấy thì yêu từ bàn tay thon dài đến đôi má ửng hồng, yêu đến cả mái tóc xanh tràn đầy sức sống như mang cả hơi thở của núi non, của đất trời.
Thêm vào đó, cô gái ấy không chỉ có ngoại hình tuyệt sắc mà còn đẹp cả trong tâm hồn:
“Em nói, anh nghe tiếng lẫn lời;
Hồn em anh thở ở trong hơi.
Nắng thơ dệt sáng trên tà áo,
Lá nhỏ mừng vui phất cửa ngoài.”
Lời nói ngọt ngào của cô gái ấy như làm lay động trai tim xúc cảm của chàng trai, của một trái tim đang yêu và khao khát được yêu. Hơn nữa, giọng nói ngọt ngào ấy của cô gái khiến chàng trai không thể bỏ lỡ mà phải hứng trọng “cả tiếng lẫn lời”. Câu thơ như đang khẳng định tình yêu của nhân vật “anh” dành cho nhân vật “anh” yêu, nói lên sự hòa quyện của tiếng nói tâm hồn, của hơi thở và ánh nắng. Tất cả như tạo nên một khung cảnh tuyệt vời từ tà áo đến chiếc lá nhỏ, tạo nên chiếc võng yêu thương ru nhân vật trữ tình trong giấc mơ hạnh phúc. Thế rồi, bài thơ khép lại bằng hình ảnh “áo trắng” nhưng giờ đây nó đã thăng hoa hơn:
“Đôi lứa thần tiên suốt một ngày.
Em ban hạnh phúc chứa đầy tay.
Dịu dàng áo trắng trong như suối
Toả phất đôi hồn cánh mộng bay.”
Tà áo trắng dường như không còn trong hiện thực mà như đã trở đôi cánh của thiên thần, khiến cả đôi hồn cùng bay lên trong một tình yêu thần tiên say đắm. cảm giá như nhà thơ đang lạc vào cõi bồng lai tiên cảnh, niềm hạnh phúc lứa đôi như đang nắm chặt trên tay. Trong cõi thần tiên ấy, cuộc đời nhà thơ như hóa mộng, thơ mộng đến thần tiên. Ngỡ như nhà thơ đi giữa đời bằng moọng đẹp. Lại một lần nữa hình ảnh “áo trắng” được nhắc đến nhưng lần này lại nhẹ nhàng, bay bổng trong cõi tình yêu mơ mộng. Thử hỏi, nếu không có những giấc mộng đẹp về tình yêu và niềm tin vào hạnh phúc thì liệu Huy Cận có viết nên những vần thơ tha thiết giữa cuộc đời u buồn này hay không?
Bài thơ ca ngợi tình yêu tuổi học trò thật lung linh, thật say đắm nhưng vẫn thật hồn nhiên và trong sáng. Bằng nghệ thuật xây dựng hình ảnh trung tâm là cô gái hiện lên qua cái nhìn say đắm của chàng trai đã góp phần làm nổi bật vẻ đẹp tinh khôi của cô. Đồng thời cũng làm nổi bật vẻ đẹp trong trẻo, thơ mộng của tình yêu tuổi học trò. Hơn nữa, cả thi phẩm như vừa viết lên một câu chuyện kể về sự diễn tiến của cuộc gặp gỡ mà vừa thể hiện những bước đi của tình yêu từ chớm nở đến viên thành.
Sẽ thật là thãi thừa khi nói về vẻ đẹp, sự huyền bí, sự hấp dẫn, niềm sung sướng và cả những đớn đau do Tình Yêu đem lại. Các nghệ sĩ đã tốn bao nhiêu giấy, mực, thậm chí cả ..máu để nói, để viết, để ca tụng cho Tình Yêu. Huy Cận quả thực đã thành công khi gợi cho người đọc hoài niệm về khoảng thời gian áo trắng với những rung động đầu đời hồn nhiên và trong sáng.