Phân tích nhân vật Vũ Nương học sinh giỏi
Nguyễn Dữ được công nhận là một nhà văn tài năng của thời đại và các tác phẩm của ông đã để lại dấu ấn sâu sắc trong văn học Việt Nam. Ông đã góp phần làm phong phú và đa dạng hóa cách viết văn, đem lại giá trị nghệ thuật và nhân văn đặc biệt trong văn học truyền thống của nước ta. Để hiểu thêm về các nhân vật trong văn chương của Nguyễn Dữ, mời các em đến với mẫu Phân tích nhân vật Vũ Nương (học sinh giỏi) nhé!
Dàn ý Phân tích nhân vật Vũ Nương học sinh giỏi
A. Mở bài:
- Giới thiệu tác giả Nguyễn Dữ
- Giới thiệu tác phẩm và nhân vật Vũ Nương
B. Thân bài:
- Đặc điểm về nhan sắc và đức hạnh của Vũ Nương
- Tính cách và phẩm chất của Vũ Nương
- Vai trò của Vũ Nương trong phản ánh xã hội và bất công
+ Biểu tượng cho sự bất công và oan trái trong xã hội.
+ Thể hiện lòng hiếu thảo và trách nhiệm đối với gia đình.
+ Phê phán sự áp bức và quyền lực bất công.
- Tinh thần mạnh mẽ và lòng kiên nhẫn trong đối mặt với thử thách.
C. Kết bài:
- Khái quát giá trị nội dung và nghệ thuật
- Thông điệp muốn gửi gắm qua nhân vật
Phân tích nhân vật Vũ Nương học sinh giỏi
“Nguyễn Dữ, bằng tài năng kì lạ, đã thổi vào nhân vật sức sống lạ kì, mỗi nhân vật một số phận, một tư cách riêng với tư cách là một con người cá nhân chịu trách nhiệm trước việc mình làm. Thông qua những số phận cụ thể đó, Nguyễn Dữ đã khái quát cuộc sống ở trình độ bậc thầy về nghệ thuật mà khó có tác giả văn học trung đại nào ở Việt Nam đạt được”. Nguyễn Dữ là một nhà văn xuất sắc trong lịch sử đất nước ta. Ngoài việc sáng tác thơ, ông còn để lại một tập văn xuôi viết bằng chữ Hán, gồm 20 truyện ghi chép những câu chuyện huyền bí truyền miệng trong dân gian, và cuối mỗi truyện thường có lời bình của tác giả. Đằng sau những câu chuyện thần kỳ đó, tập Truyền kỳ mạn lục mang trong mình thông điệp phản ánh sự thực của xã hội đương thời, được nhìn nhận qua góc nhìn nhân văn của tác giả.
“Chuyện người con gái Nam Xương” được trích trong tập Truyền kỳ mạn lục của Nguyễn Dữ. Câu chuyện Người con gái Nam Xương kể về một phụ nữ xinh đẹp và đạo đức trong thời kỳ phong kiến, nhưng số phận của cô trở nên đau đớn vì một câu nói ngây thơ của một đứa trẻ. Cô bị nghi ngờ, xỉ nhục và đẩy vào bước đường cùng, buộc phải kết thúc cuộc sống của mình để làm sáng tỏ lòng trong sạch. Vũ Nương, một nhân vật đầy oan nghiệt, trở thành biểu tượng cho số phận và hình ảnh đó. Như lời nhận định của một nhà văn khác: “Chuyện người con gái Nam Xương là một áng văn xuôi cổ tuy có yếu tố hoang đường, nhưng có giá trị tố cáo và chứa chan tinh thần nhân đạo”.
Vũ Nương, một phụ nữ vừa xinh đẹp vừa có phẩm hạnh tốt, được mô tả là mang "dung tích cao quý" và "tính tình dịu dàng". Trương Sinh cầu xin mẹ trăm lạng vàng để cưới nàng, mong sum họp gia đình. Trong thời kỳ chiến tranh loạn lạc, chồng phải đi vào trận đánh giặc Chiêm, trong khi đó, Vũ Nương ở nhà chăm sóc gia đình. Nàng chăm sóc mẹ già, nuôi dưỡng con cái, truyền đạt đạo dục cho con và duy trì tình vợ chồng và tình mẫu tử, đồng thời trung thành và chu đáo. Khi mẹ chồng già yếu qua đời, nàng đảm nhận một mình công việc tang ma, và tiếp tục đạo hiếu như một nghĩa vụ con dâu. Vũ Nương được xem là một người phụ nữ mang trong mình phẩm chất tuyệt vời, đáng được tôn trọng và ca ngợi. Ước mơ của nàng rất bình dị. Khi chồng ra trận, nàng không mơ tưởng việc nhận "ấn phong hầu" hay những điều vinh hoa, mà chỉ mong ngày chồng về để đoàn tụ.
Mẹ chồng đối với Nàng được coi như cha mẹ ruột, và nàng đã phụng bồi, chăm sóc mẹ chồng khi ông ta không có mặt do đang tham gia chiến tranh. Mẹ chồng vì yêu thương con và sau khi chiến tranh kết thúc, ông ngã bệnh. Vũ Nương đã cố gắng chăm sóc mẹ chồng bằng cách đưa thuốc, chuẩn bị thức ăn chu đáo, và cùng lúc đó, nàng cũng sử dụng lời ngọt ngào khéo léo để làm hài lòng mẹ chồng. Tuy nhiên, mặc dầu nàng đã cố gắng hết sức nhưng không thể cứu được mẹ chồng. Trong thời điểm đó, nàng đã tỏ ra ân cần và chu đáo trong việc sắp xếp tang lễ cho mẹ chồng, hết lòng thương tiếc như đối với cha mẹ ruột. Nàng cũng luôn quan tâm đến đứa con nhỏ, mặc dù Nguyễn Dữ không đề cập nhiều về điều đó trong câu chuyện, nhưng từ truyện, ta có thể cảm nhận được tình yêu thương nồng nàn của nàng Vũ Nương đối với con, nàng đã chăm sóc và dỗ dành cho con từ khi còn trong bụng, đến khi con biết nói. Một trên trăm tay, lòng mẹ bao la, thương con vô tận, dù có nói dối, đùa giỡn nhưng tình yêu thương con vẫn hiện hữu, ta cũng có thể thấy rằng việc nuôi con một mình đã mang lại cho Vũ Nương nhiều khó khăn và đau khổ, tuy nhiên, nàng chưa từng phàn nàn một lời, chỉ biết dồn hết tâm sức vào việc chăm sóc gia đình.
Là một người vợ chung thủy, chăm chỉ, và nết na, Vũ Nương không chỉ làm được một người vợ mẫu mực, mà còn mang trong mình tấm lòng rộng lượng và thông cảm vô cùng. Khi chồng xa nhà đi tòng quân, nàng phải đảm nhận trách nhiệm của cả gia đình, chăm sóc mẹ già và nuôi con nhỏ. Nỗi oan không được lắng nghe, không được xem xét một cách công bằng, thường xuất phát từ tính độc đoán và đa nghi của con người, như Trương Sinh. Khi Trương Sinh trở về sau thời gian làm lính, do lời ngây thơ của đứa con, đã xảy ra sự hiểu lầm và gánh nặng oan trái đổ dồn lên Vũ Nương. Dù Vũ Nương đã cố gắng giải thích và nhận được sự khuyên bảo từ láng giềng, người thân, và cả Trương Sinh, nhưng ông vẫn không tin tưởng và luôn cho rằng "vợ hư". Nghi ngờ đó ngày càng sâu sắc và không thể nào giải quyết. Chàng mắng mỏ vợ và "đuổi nàng đi". Nhưng vì không thể tìm ra lời giải thích, sự thất vọng vì hạnh phúc và niềm vui, Vũ Nương buộc phải tìm đến cái chết để chứng minh sự trong sạch của mình. Hành động tự vẫn là sự lựa chọn cuối cùng cho nàng, bởi vì không thể nói chuyện với chồng và việc này sẽ làm suy yếu danh dự và niềm tin của nàng trong tâm trí chồng. Một người vợ hiền lành, đạo đức, và trung thành phải chết mà không có tội. Sau cái chết đó, người chồng mới hiểu được sự oan trái của vợ mình, nhưng đã quá muộn. Điều độc đoán của người đàn ông trong gia đình phong kiến, mà Nho giáo nuôi dưỡng và bảo hộ, là đề tài mà Nguyễn Dữ muốn chỉ trích.
Với đứa con thơ, trong suốt những tháng ngày chàng đi vắng, Vũ Nương mong muốn con có một gia đình đầy đủ. Cô đã dối con rằng cái bóng đó là cha của mình, vì cô biết rằng con cần một hình ảnh cha. Khi chồng trở về và thấy đứa con khóc, Trương Sinh an ủi: "Con ơi, đừng khóc! Cha rất buồn rầu!". Đứa trẻ ngây thơ hỏi: "Ông cũng là cha tôi ư? Ông biết nói, không giống cha trước kia chỉ im lặng". Điều đó khiến Trương Sinh nghi ngờ rằng vợ đã có người đàn ông khác trong khi anh đi lính. Khi Vũ Nương trở về, chồng mắng nàng và không tin lời giải thích. Mặc dù nàng tuyệt vọng, nhưng vẫn cố gắng giải thích.
Ông trời đã phụ lòng mong mỏi của Vũ Nương, người phụ nữ tài đức và tận tụy. Công lao của cô trong việc nuôi con dưỡng mẹ và làm tròn bổn phận con dâu đã được đền đáp. Những nỗi oan ức và bi kịch của cô cũng dần được làm sáng tỏ. Sau khi Vũ Nương qua đời, Trương Sinh cảm thấy hối hận vô cùng. Anh nhìn lại quá khứ và nhận ra rằng sự đa nghi và độc đoán của mình đã khiến một người phụ nữ vĩ đại phải chịu đựng đau khổ và kết cục bi thảm. Trương Sinh sống trong sự ân hận và nuối tiếc, nhưng không thể nào đem Vũ Nương trở lại. Sự mất mát của anh khi nhìn thấy người vợ đã khuất không thể nào bù đắp được. Cả cuộc đời Trương Sinh sẽ mãi mãi mang theo nỗi hối hận vì đã không biết trân trọng và tin tưởng người phụ nữ bên cạnh mình.
Cuối truyện, Vũ Nương xuất hiện như một hình ảnh mờ nhạt trên chiếc kiệu hoa, trôi dạt giữa dòng nước, thướt tha trong sự êm đềm của võng lọng và cờ kiệu rực rỡ trên dòng sông. Nàng lưu lại những lời tri ân tới Linh Phi và từ biệt Trương Sinh, trước khi biến mất vào không gian. Những chi tiết này không chỉ làm tăng tính sáng tạo của Nguyễn Dữ mà còn làm hoàn thiện thêm vẻ đẹp và phẩm chất của nhân vật Vũ Nương, đồng thời chứng minh sự vô tội của cô. Điều này không chỉ thể hiện sự công bằng và xứng đáng cho Vũ Nương mà còn đáp ứng được ước mơ của con người về sự bất tử và sự chiến thắng của cái thiện và cái đẹp. Truyện còn truyền tải thông điệp về khát khao hạnh phúc trong một cuộc sống công bằng, nơi những con người lương thiện được đón nhận và tôn trọng, đặc biệt là những người phụ nữ đương thời.
"Người con gái Nam Xương" được xây dựng qua một cấu trúc văn học chặt chẽ, với những tình tiết hấp dẫn và tình huống đan xen. Câu chuyện được kể qua ngôn ngữ tươi đẹp và diễn đạt tinh tế, thể hiện sự tài hoa và khả năng sáng tạo của tác giả. Đồng thời, tác phẩm cũng có sự pha trộn giữa các yếu tố thực tế và tưởng tượng, với những truyền kỳ mạn lục chứa đựng những thông điệp sâu sắc và nhân văn. Câu chuyện là một tác phẩm văn học mang tính cảnh báo và phê phán xã hội. Nó tường thuật về số phận đau thương của Vũ Nương, một người phụ nữ với đức hạnh và nhan sắc tốt đẹp, nhưng lại bị vu khống, xỉ nhục và đẩy vào bước đường cùng chỉ vì một lời nói ngây thơ của một đứa trẻ. Từ đó, câu chuyện khám phá những khía cạnh đen tối của xã hội phong kiến, nơi những vị quan lại lợi dụng quyền lực và nhân đạo bị chà đạp. Nó tạo nên sự chấn động, gợi lên sự cảm thông và ý thức về sự bất công trong xã hội.
-----------------------------------------------------------------------
Trên đây là bài Phân tích nhân vật Vũ Nương học sinh giỏi. Qua đó, cho thấy được tấm lòng cao cả, chịu thương chịu khó của một người phụ nữ với đức hạnh và nhan sắc tốt đẹp Hy vọng với bài văn này Topbee sẽ giúp ích các em trong quá trình làm bài và ôn luyện tác phẩm. Chúc các em học tốt môn Văn!