Viết bài văn biểu cảm về một sự việc ý nghĩa mà em ấn tượng nhất
image hoi dap
image hoi dap

Viết bài văn biểu cảm về một sự việc ý nghĩa mà em ấn tượng nhất

icon-time14/1/2024

Trong cuộc sống, chúng ta đã từng gặp rất nhiều người, rất nhiều việc ý nghĩa. Qua những chuyện tưởng chừng nhỏ nhặt ấy, chúng ta nghiệm ra được rất nhiều bài học. Mời các  em theo dõi ngay những mẫu viết bài văn biểu cảm về một sự việc ý nghĩa mà em ấn tượng nhất.


Mục lục nội dung

Mẫu số 1

Trong cuộc đời của mỗi người, có lẽ ai cũng có những chuyến đi đáng nhờ mà mãi sau này, dù thời gian có trôi bao lâu thì vẫn không thể quên được. Mà để nhắc về sự việc ý nghĩa em ấn tượng nhất, chắc chắn phải kể đến chuyến đi tình nguyện giúp đỡ đồng bào vùng lũ vào năm ngoái của trường em.

Là một học sinh ở Thủ Đô, mỗi mùa mưa đến, em chưa từng chứng kiến cảnh ngập lụt. Nếu có, chỉ là vài tuyến đường bị úng nước do cống rãnh ùn tắc, chưa tận mắt nhìn thấy dòng nước đượm phù sa nhấn chìm nhà cửa. Có lẽ, đó là một may mắn đối với em, em cũng tự nhận thấy mình may mắn hơn rất nhiều người. Khi đọc tư liệu, xem những thước phim về đồng bào đang gồng mình đấu tranh với lũ lụt, em đều cảm thấy thương tiếc. Vậy nên, khi nhà trường phát động phong trào quyên góp tiền, đồ vật,... cho các bạn vùng lũ, em luôn là người đầu tiên đóng hóp. 

Năm ngoái, nhà trưởng tổ chức một chuyến xe tình nguyện đến giúp đỡ đồng bào vùng lũ khắc phục thiên tai. Em đã nộp đơn đăng ký đi cùng trường, tổng cộng có 25 bạn và 5 giáo viên trong đoàn. Ngay từ trên xe, chứng kiến những ngôi nhà bị cái vàng vùi lấp, những cái cây ngả nghiêng đã chẳng ai vui vẻ hay nói chuyện gì. Có lẽ, trong lòng các bạn, ai cũng đều cảm thấy thiên nhiên thật ác liệt quá! 

Viết bài văn biểu cảm về một sự việc ý nghĩa mà em ấn tượng nhất

Đến nơi, chúng em được chia thành những nhóm nhỏ để đến từng nhà thăm hỏi, động viên bà con. Nhìn thấy những ngôi nhà bị ngập lụt, những người dân phải sống trong cảnh thiếu thốn, ai cũng cảm thấy vô cùng xót xa. Em biết rằng, họ đã phải trải qua rất nhiều khó khăn trong suốt bao năm qua, vẫn vững vàng bám trụ lại mảnh đất đầy đau thương nhưng lại gắn bó nửa đời đó. Chúng em đã cùng nhau dọn dẹp nhà cửa, phát quà cho bà con. Những nụ cười rạng rỡ của bà con khi nhận được quà khiến em cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Em biết rằng, những món quà tuy nhỏ bé nhưng sẽ phần nào giúp bà con vượt qua khó khăn.

Kết thúc chuyến đi sau 2 ngày, dù mệt nhưng không bạn học sinh nào than vãn hay nhăn nhó gì cả. Trái ngược với lúc đi, khi về các bạn sôi nổi kể lại những trải nghiệm của riêng mình. Em cũng hiểu rằng, trong cuộc sống, có rất nhiều người đang cần sự giúp đỡ của chúng ta. Em sẽ luôn nhớ mãi chuyến đi tình nguyện đó và cố gắng sống có trách nhiệm hơn với bản thân, gia đình và xã hội. Mong rằng sẽ có càng nhiều người “lá lành đùm lá rách”, giúp đỡ những người khó khăn hơn mình. 

Đến nay, khi chuyến đi ấy đã sắp trôi qua được 1 năm, em vẫn mãi nhớ về những kẻ niệm hôm ấy. Và tất nhiên, em vẫn luôn tham gia những hoạt động tình nguyện khác, chỉ mong rằng mình góp một phần sức lực giúp đỡ những người kém may mắn hơn.


Mẫu số 2

Trong cuộc đời của mỗi người, có lẽ có rất nhiều sự việc xảy ra, nhưng có những sự việc đã để lại cho chúng ta những ấn tượng sâu sắc, khó phai. Mà khi trưởng thành, lúc già đi, chúng ta vẫn mãi ghi nhớ những ấn tượng ban đầu đó. Không biết với những người khác như thế nào, nhưng với em, một chuyến xe khách đường dài đã trở thành chuyến xe đáng nhớ nhất.

Mùa hè năm lớp 2, bố em vào trong miền Nam công tác, em đi cùng bố trên chuyến xe đường dài. Bố và em nằm cùng khoang, ở ngay trước lối lên xuống. Suốt cả chuyến đi, mọi người đều im lặng ngủ say, dường như ai cũng mỏi mệt. Đến khi ăn tối xong trở về là lúc 5 giờ chiều, chuyến xe rôm rả hơn vì mọi người đã có đủ năng lượng. Khi xe đi qua một con đường cao tốc, chiếc xe đột ngột dừng lại, không lâu sau một ông cụ già nua bước lên xe. Ông mặc chiếc áo màu xanh lá bạc màu, trên vai là một miếng sắt không còn rõ hình dạng. Nhìn ông khắc khổ, đôi mắt đục ngầu không thấy chút tia sáng. Khi đó, em vẫn còn khá nhỏ, sợ sệt nép vào lòng bố.

Viết bài văn biểu cảm về một sự việc ý nghĩa mà em ấn tượng nhất

“Bác tài cho tôi đi nhờ đến thị trấn bên dưới với!”. Bác tài xế cục cằn không muốn, đuổi ông lão xuống xe. Bố tôi bên cạnh khuyên bác tài cho ông lão đi nhờ đoạn đường, cuối cùng phải trả ít tiền thì bác tài mới đồng ý. Ông cụ ngồi xuống ngay cạnh chỗ nằm của tôi và bố rối rít cảm ơn. Mãi về sau tôi mới biết, ông cụ là một cựu thương binh, bởi khi ấy, ông kể nhiều kỷ niệm chiến đấu đến mức sau này, em vẫn còn nhớ mang máng câu chuyện hào hùng của ông.

Bố em bảo, dù không biết ông là ai, nhưng chúng ta phải giúp đỡ người khác khi cần. Biết đâu mai này, bô cùng già cả như vậy, cũng cần đi lên một chuyến xe, chắc chắn sẽ có một người tốt bụng đến giúp đỡ. Câu nói ấy của bố còn vang vọng mãi trong lòng em, một đứa trẻ mười tám tuổi không thể nhớ, nhưng em bây giờ đã có thể nhớ và làm theo lời bố căn dặn.

Hình ảnh ông lão già nua nhưng khi kể về những ngày kháng chiến lại sôi sục ấy khiến em luôn ghi nhớ. Ông là những người đi trước, hy sinh hết thảy của mình cho thế hệ mai sau được tự do. Chuyến xe ấy vang mãi lời kể của ông, về một thời anh hùng, một thời kháng chiến của dân tộc ta.

Tác giả : Topbee
Đánh giá bài viết
Đặt câu hỏi
icon-make-question icon-make-question