Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em ngắn gọn
image hoi dap
image hoi dap

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em ngắn gọn

icon-time4/12/2023

Những trải nghiệm của em trong kí ức đều là những điều tốt đẹp nhất trong cuộc đời mỗi người. Hãy cùng Topbee Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em ngắn gọn nhé!


Kể lại một trải nghiệm của em về việc nấu bánh chưng ngày tết ngắn gọn

Tết năm vừa rồi, cả gia đình em đã quyết định tự nấu bánh chưng để ăn Tết chứ không mua bánh chưng ở ngoài. Hôm ấy đã là ngày hai mươi tám Tết, cả nhà em đã cùng nhau quây quần lại để cùng nhau gói bánh chưng. Mẹ em đã ngâm gạo từ đêm hôm trước, em ngồi phụ giúp bố lau khô lá dong, còn em gái em thì trải chiếu ra trước hiên nhà. Nguyên liệu đầy ắp trên chiếc chiếu nhỏ nào gạo, nào thịt, nào đỗ, nào lá dong. Vừa gói bánh, bố vừa chỉ cho em cách gói làm sao cho chiếc bánh được chắc, khi cắt không bị rời ra, rồi căn chỉnh làm sao cho chiếc bánh trông thật vuông vức. Em cũng làm theo lời bố chỉ mà chẳng hiểu sao chiếc bánh lại méo mó hơn chiếc bánh mà bố làm rất nhiều. Mà bố tài thật, bố chẳng cần gói bánh bằng khuôn giống như trên vô tuyến hay chỉ mà thành phẩm vẫn ra được những chiếc bánh vuông vức như in vậy. Bố mẹ bảo chúng em rằng, những nguyên liệu để tạo ra chiếc bánh chưng chính là những tài sản quý giá nhất của người nông dân. Chiếc bánh không chỉ là để gợi nhắc về đất như trong câu truyện cổ tích xưa nay em được nghe, à còn là sự tôn vinh, trân trọng công sức của người nông dân sau một năm làm việc vất vả. Sau khi gói bánh xong, bố mang một chiếc nồi thật to ra ngoài sân để bắt đầu luộc bánh. Luộc bánh là thời gian lâu nhất những cũng là khoảnh khắc ấm áp nhất. Đó là thời khắc mà cả nhà quây quần bên nhau để chuẩn bị cho một cái Tết đã cận kề tới gần. Trải nghiệm được quây quần gói bánh chưng cùng gia đình đã đem đến cho em những cảm xúc ấm áp và hạnh phúc ngập tràn. Em luôn yêu quý và trân trọng những khoảnh khắc ấy.


Kể lại một trải nghiệm của em về không khí đón tết ngắn gọn

Cái lạnh của mùa đông đã mang theo một chút ấm áp như muốn báo hiệu cho mọi người - Tết sắp đến rồi. Hoa đào nở nộ hồng rợp cả một góc trời. Tiếng chuông gió leng keng mỗi khi có gió thổi qua. Khung cảnh dường như làm lòng người như vội vã, như được nở rộ thêm một lần nữa. Mọi người cùng nhau háo hức chuẩn bị đón một mùa xuân mới của đất trời đến. Sau ngày Ông Công Ông Táo, mọi người cũng dường như vội vã, ồn ào hơn. Nhà thì gói bánh chưng, nhà thì sắm cây đào, câu quất, người thì làm mứt Tết nhiều màu nhiều vị. Em cũng được đi cùng mẹ đi sắm đồ Tết để chuẩn bị cho gia đình. Mẹ chọn kĩ hoa quả có đủ năm màu để bày mâm ngũ quả cúng ngày ba mươi, rồi mua cả lá mùi già để đun nước tắm cho cả nhà. Tuy đã có cành đào rừng ở nhà, nhưng mẹ vẫn mua thêm mấy cành tuyết mai để cắm ở phòng khách. Mẹ bảo rằng tuyết mai tuy không rực rỡ như hoa đào, cũng không nở rộ như hoa mận nhưng lại như một cô thiếu nữ e ấp chỉ để lộ ra vẻ đẹp tiềm ẩn của mình. Ngày ba mươi Tết, nhà cửa đã được dọn dẹp, trang trí từ sớm, cả nhà em cũng tắm bằng nước lá mùi để làm sạch bản thân trước kh bước sang năm mới. Cả nhà cùng quây quần bên mâm cơm tất niên, vừa hàn thuyên vừa xem chương trình Gặp nhau cuối năm. Sau đó, em giúp bố chuẩn bị mâm cúng để cúng giao thừa. Đúng đến mười hai giờ, tiếng chúc mừng năm mới vang lên cùng với đó là từng đợt pháo hoa tuyệt đẹp được bắn lên. Khung cảnh ấy chính là khoảnh khắc ấm áp nhất mà mỗi gia đình đều trải qua. Trải nghiệm ấy là trải nghiệm tốt đẹp nhất mà em được trải qua.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em ngắn gọn - ảnh 1

Kể lại một trải nghiệm của em về việc trang trí noel ở lớp ngắn gọn

Năm nay, lớp em đã quyết định sẽ trang trí đón noel thật ấm cúng. Chúng em ai cũng háo hức vô cùng. Trước đó, cô giáo chủ nhiệm đã cùng cô trưởng hội phụ huynh đi mua cây thông và đồ trang trí. Chiều thứ năm, sau khi tan học, chúng em đã cùng nhau ở lại trang trí cây thông và lớp học. Khó nhất, có lẽ chính là lúc bẻ cành cho cây thông, vì chúng được vuốt thẳng hết cho tiện vận chuyển. Từng tầng từng tầng cây thông được vuốt thẳng, rồi lại bẻ sang trái, bẻ sang phải. Chúng em đã phải nhờ đến thầy Quân để có thể tỉa ở các cành trên ngọn cây. Sau đó là đến phần trang trí. Những quả châu nhiều màu, những sợi kim tuyến lấp lánh, những quả thông, những chiếc chuông vàng xinh xắn được treo lên cây, treo lên tường thật bắt mắt. Thích nhất là các sợi đèn nháy lấp lánh nhiều màu. Khi tắt hết đèn lớn, lớp em lung linh tuyệt vời. Lúc trang trí xong xuôi, trời cũng đã tối và lạnh hơn. Tuy người mệt nhoài thì với lên nhiều lần để treo đồ, nhưng em và các bạn ai cũng phấn khởi. Bởi đây là lần đầu chúng em tự tay trang trí cây thông noel.


Kể lại một trải nghiệm của em việc trang trí cây thông noel ngắn gọn

Ngày hôm qua, em đã có một trải nghiệm vô cùng tuyệt vời cùng các bạn của mình. Chúng em đã cùng nhau tự lắp ráp và trang trí cho cây thông noel của lớp. Khi nhận được lời “nhờ” của cô giáo chủ nhiệm, em và các bạn đã rất vui sướng và tự hào khi được tham gia hoạt động ý nghĩa này. Đầu tiên, chúng em chồng từng đoạn của cây thông theo thứ tự từ to đến nhỏ. Hai tầng cao nhất, chúng em đã nhờ đến sự giúp đỡ của cô giáo chủ nhiệm. Xong xuôi, chúng em cẩn thận tách từng chiếc lá của cành cây xòe ra. Chẳng mấy chốc, cây thông trở nên xum xuê và đồ sộ hẳn. Bước tiếp theo cũng là bước mà em thích nhất, chính là trang trí cho cây. Cô giáo đặt tên ngọn cây một ngôi sao vàng thật to và đẹp. Còn lại, cô trao toàn quyền sáng tạo cho chúng em. Nào là hạt châu to hạt châu nhỏ đủ màu sắc, nào là những hộp quà lấp lánh kim tuyến đủ kích thước, nào là những hình bông tuyết, hình chiếc tất, hình chú hươu ngộ nghĩnh. Tất cả được treo rải rác khắp cành thông. Sau cùng, cô giáo quấn một vòng xoắn ốc từ trên ngọn cây xuống gốc dây đèn nhấp nháy nhiều màu. Trải nghiệm lần này giúp em hiểu được sự vất vả để có thể dựng nên một cây thông noel. Đồng thời, còn giúp em học được cách hợp tác và tự phân công khi làm việc nhóm cùng các bạn. Trải nghiệm này thật là tuyệt vời!

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em ngắn gọn - ảnh 2

Kể lại một trải nghiệm của em việc thuyết trình nhóm ngắn gọn

Từ lúc trở thành một học sinh lớp 6, em đã có rất nhiều trải nghiệm thú vị ở ngôi trường mới. Trong đó, em nhớ nhất là lần đầu tiên được trải nghiệm tự mình chuẩn bị một bài thuyết trình nhóm. Lúc được cô giáo giao nhiệm vụ chuẩn bị bài thuyết trình về quá trình phát triển của cây giá đỗ, em và các bạn trong nhóm đã rất bất ngờ và có chút e ngại. Nhưng khi cô giáo bảo rằng có thể tự do phát huy thì sự sáng tạo và thích thú của chúng em lại tăng cao. Để làm bài tập, chúng em đã ra chợ mua hạt đỗ xanh về trồng. Chúng em cho hạt đỗ vào một cái rổ nhỏ có lỗ bé xíu rồi tìm cái nắp vừa với miệng rổ. Sau đó chăm chỉ chăm sóc cho hạt và duy trì độ ẩm cho nó theo đúng hướng dẫn trong sách. Mỗi bước làm chúng em đều cẩn thận ghi chép, và chụp ảnh, quay video lại. Sự vui sướng mỗi khi mầm giá nhô lên cao khiến chúng em còn vui sướng hơn cả khi được cho quà. Chờ đến cuối cùng, chúng em cũng dựng lại được một video tuyệt vời về quá trình phát triển của cây giá đỗ. Hôm ấy, chúng em còn mang theo cả rổ giá đỗ cho cả lớp chiêm ngưỡng nữa. Cô giáo đã khen ngợi và cho chúng em điểm 10. Niềm vui ngày hôm ấy đến nay vẫn còn vẹn nguyên.


Kể lại một trải nghiệm của em ngắn gọn - Đề 6

Ngày hôm nay, vì trời mưa to, lại không có áo mưa, nên em đành phải ngồi lại trong lớp học chờ mưa tạnh rồi mới về nhà. Trong lúc cùng lũ bạn ngồi ngắm mưa rơi, em lại chợt nhớ về kỉ niệm dưới mưa của mình vào hơn ba năm về trước. Hồi đó, em vừa lên lớp 2, đã quen lớp, quen bạn bè rồi nên rất dạn dĩ. Giờ ra chơi nào, em cũng cùng các bạn chạy đi chơi khắp sân trường. Hôm đó, chúng em được nghỉ học sớm không báo trước, nên bố mẹ chưa đến đón kịp. Vì vậy, chúng em đành ngồi lại ở hành lang lớp để chờ người đến đón. Tự nhiên lúc ấy, trời lại đổ mưa rào. Khiến trên sân có đầy những vũng nước to nhỏ. Thế là em cũng các bạn rủ nhau mặc áo mưa rồi ra sân chơi. Dưới cơn mưa chúng em hò reo, rượt đuổi nhau vô cùng vui vẻ. Một lát sau, chúng em rủ nhau thi nhảy qua các vũng nước đọng, xem ai nhảy qua vũng nước to hơn thì sẽ thắng. Trong lúc chơi, vì tính hiếu thắng, em quyết định thử sức với một vũng nước lớn. Và tất nhiên là em không thể nhảy qua được. Em ngã xuống giữa vũng nước, làm nước bắn tung tóe khắp nơi, còn bản thân thì ướt hết cả. Cùng lúc đó, mẹ em đến đón. Thấy em bị ướt hết như vậy, mẹ đã rất tức giận. Về đến nhà, mẹ liền đưa em đi tắm gội thay áo quần khô rồi mới mắng em một trận nên thân. Sau hôm đó, em bị cảm đến gần một tuần mới khỏi. Khiến em từ bỏ hẳn thói nghịch ngợm của mình.


Kể lại một trải nghiệm của em ngủ gật trong lớp ngắn gọn

Những ngày được là một học sinh, em đã có rất nhiều kỉ niệm đáng nhớ. Vui có, buồn có, nhưng ấn tượng sâu sắc nhất với em vẫn là một kỉ niệm đáng xấu hổ hồi đầu năm học. Em vẫn nhớ rất rõ, hôm đó là một buổi học ngữ văn vào sáng thứ hai đầu tuần. Tối hôm trước, em đã ngủ rất muộn, vì trốn trong chăn đọc quyển truyện yêu thích mà chị hàng xóm cho mượn. Vì quá say sưa, mà em quên luôn giờ phải đi ngủ nên em đã rất buồn ngủ và mệt khi đến trường hôm sau. Tiết học ngữ văn là tiết đầu tiên của sáng hôm đó, khi cô giáo đang say sưa giảng bài, các bạn thì chăm chú ghi chép. Em lại ngồi lim dim ở góc lớp. Ánh nắng ấm áp ngoài cửa sổ đã ru em vào giấc ngủ say. Kết quả, cô giáo đã phát hiện ra một học sinh ngủ quên. Tuy nhiên, thay vì quát mắng, cô đã nhẹ nhàng xoa nhẹ đầu em, và âu yếm gọi em dậy, cho phép em xuống phòng y tế nghỉ ngơi. Hành động ấy của cô khiến em cảm thấy tự xấu hổ về mình vô cùng. Tiếng cười khúc khích của các bạn khiến em cúi gầm mặt xuống đất. Nhưng trước ánh mắt dịu dàng của cô, em đã quyết tâm, ngẩng đầu lên xin lỗi cô, rồi đi rửa mặt cho tỉnh táo và trở lại lớp học. Trải nghiệm ngày hôm đó khiến em còn nhớ mãi đến hôm nay. Từ lúc ấy, em đã luôn sinh hoạt theo đúng thời gian biểu của mình để đảm bảo sức khỏe và thời gian học tập.


Kể lại một trải nghiệm của em việc bị ngã xe đạp ngắn gọn

Tôi có một người bạn đã chơi với nhau từ thời ấu thơ đó là Phương, chúng tôi lớn lên cùng nhau, chơi đùa, học tập với nhau và đã trải qua biết bao kỉ niệm vui buồn của tuổi thơ, có một kỉ niệm giữa tôi và Phương khiến tôi không bao giờ quên đó là kỉ niệm về một lần tôi bị ngã xe. Tôi còn nhớ khi ấy chúng tôi mới là học sinh lớp 3, hai đứa học cùng lớp lại gần nhà nên thường rủ nhau đi học mỗi ngày, hôm ấy như mọi ngày Phương đến nhà và rủ tôi đi học, chúng tôi vừa đi vừa trò chuyện rất vui vẻ. Đang đi trên đường bỗng có một chiếc xe máy đi rất ẩu vừa nhanh lại lạng lách đánh võng, tôi và Phương đã đi sát và lề đường để tránh xa thế nhưng chiếc xe vẫn va vào xe của tôi khiến tôi mất tay lái, loạng choạng rồi cả xe lẫn người nằm xoài trên đường. Ngay lúc đó chiếc xe lại lao nhanh chạy đi mà không thèm ngoảnh lại nhìn, tôi ngã quả đó vừa đau lại vừa tức, khi ấy Phương đã nhanh chóng tiến tới đỡ tôi vào lề đường ngồi rồi dựng xe lên giúp tôi. Phương tỏ ra rất lo lắng, phủi bụi quần áo cho tôi rồi cẩn thận nhìn ngó xem tôi có bị đau chỗ nào không, Phương thấy tôi bị đau liền đem xe gửi vào nhà bên đường rồi đèo tôi tới trường học, trên đường đi cậu ấy liên tục hỏi tôi "cậu có đau lắm không?", rồi cứ bắt tôi vào phòng y tế. Sự quan tâm ân cần của Phương khiến tôi rất xúc động, cậu ấy rất biết quan tâm và an ủi người khác, lại biết hy sinh vì người bạn của mình, tôi cứ nhìn cậu ấy mà thầm cảm ơn vì mình có một người bạn tốt như vậy. Mỗi lần nhớ về kỉ niệm đó tôi lại cảm thấy Phương là một người bạn thật hiếm có, kỉ niệm đó đã giúp tôi hiểu hơn về người bạn của mình để từ đó biết yêu quý, trân trọng người bạn đó và gìn giữ tình bạn đẹp của chúng tôi.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em ngắn gọn - ảnh 3

Kể lại một trải nghiệm của em gói bánh chưng ngắn gọn

Mấy ngày hôm nay, trời đã bước vào mùa đông. Không khí lạnh lẽo khiến em nhớ đến một trải nghiệm tuyệt vời của mình vào mùa đông năm ngoài.

Hôm đó, cả lớp chúng em đã cùng nhau tham gia hoạt động gói bánh chưng để tặng cho những bạn nhỏ ở làng SOS. Sáng sớm, chúng em cùng cô giáo và các mẹ đi chợ mua nguyên liệu làm bánh. Nào lá dong, lá chuối, thịt lợn, nếp, đỗ xanh… Chỉ đếm thôi cũng hoa cả mắt. Sau đó, chúng em về khu bếp ở trường bắt đầu sơ chế. Các cô và mẹ sẽ thái thịt, ướp gia vị. Còn chúng em thì nhận nhiệm vụ rửa lá. Tuy lạnh nhưng bạn nào cũng vui lắm.

Khâu tiếp theo là khâu được nhiều mong đợi nhất, chính là gói bánh. Dưới bàn tay thoăn thoắt của các mẹ, những chiếc bánh xinh xắn được ra đời. Chúng em cũng tập gói theo hướng dẫn tỉ mỉ của mẹ, của cô. Tuy không được đẹp và vuông vức, nhưng đó cũng là những chiếc bánh do chính tay chúng em gói được. Cuối cùng, bánh được đem đi luộc. Đến tối muộn, bánh mới chín. Chúng em vớt bánh ra, cho vào túi giấy rồi mang đến trao tận tay các bạn nhỏ ở làng SOS. Nhìn nụ cười hạnh phúc của các bạn khi nhận bánh, em cảm thấy vui vẻ vô cùng.

Ngày hôm đó, tuy rất vất vả, nhưng em lại cảm thấy sung sướng và tự hào vô cùng. Vì đã có thể tự làm bánh chưng, và hơn hết là trao đi tình yêu thương của mình đến mọi người.


Kể lại một trải nghiệm của em đi mua sách ở siêu thị ngắn gọn 

Trong cuộc đời, chắc hẳn ai cũng đã gặp may không nhiều cũng ít, tôi cũng không ngoại lệ. Trong đó, có một lần tôi sẽ không thể nào quên vì đã may mắn được giúp đỡ. Đó là hồi tôi còn học lớp Ba.

Lúc ấy, tôi chỉ là cậu bé tám chín tuổi nên vẫn còn ngây thơ, dại dột. Tôi vẫn còn nhớ rõ ngày hôm đó là thứ sáu, ngày mười ba. Không mê tín nhưng nghe mọi người nói thì đó là ngày xui nhưng lại là ngày may mắn của tôi. Hôm đó, mẹ cho tôi năm chục ngàn để mua sách. Khác mọi lần, lần này tôi chỉ đi có một mình. Vừa bước xuống khỏi thang cuốn, thay vì đi thẳng vào nhà sách tôi bỗng choáng ngợp với thiên đường trò chơi ở bên cạnh. Với một đứa con nít tuổi tôi, trò chơi luôn là thứ hấp dẫn nhất trên đời. Không chần chừ, tôi cứ thẳng tiến đến khu trò chơi.

Một thời gian trôi qua, trời cũng đã tối. Tôi nhận ra là mình vẫn chưa mua sách nên tạm biệt khu trò chơi chạy vội sang nhà sách. A! Cuốn sách cần tìm đây rồi. Tôi háo hức chạy đến chỗ cô thu ngân. Chạy vọt lên bác nọ đã chờ xếp hàng tự nãy giờ. Sau khi quét mã vạch, cô thu ngân đọc số tiền. Cả người tôi sững sờ. Lúc đó, tôi nghĩ: “Không! Không phải! Mình chỉ tưởng tượng thôi!”. Lại gần hơn một tí, tôi hỏi lại: “Giá tiền bao nhiêu ạ?”. Cô thu ngân nói lại giá tiền. Giá như lúc nãy tôi không phí tiền vào những trò vô bổ ấy thì có hay hơn không. Nhưng hối hận cũng đã muộn, rõ ràng là tôi không thể trả tiền mua sách. Chẳng lẽ, mất cả buổi chiều lại về nhà nói với mẹ là tôi không đủ tiền mua sách? Chứng kiến cảnh tượng đó, người đàn ông lúc nãy thò tay vào túi rút ra tờ 50.000 đồng thả nhẹ xuống đất. Sau đó, bác cúi xuống, nhặt tờ tiền lên, vỗ nhẹ vai tôi và nói: “Cháu ơi, cháu làm rơi tiền này!”

Lúc đó, tôi cũng đã hiểu hết mọi chuyện. Thật tình là tôi không ngửa tay xin bố thí, nhưng rõ ràng tôi rất tôn trọng sự giúp đỡ trong tình huống trớ trêu này. Tôi chẳng biết làm gì ngoài việc cảm ơn bác. Tôi thật sự xúc động vì qua cách ăn mặc giản dị của bác, tôi đoán bác không phải là một người giàu có. Quả thật số tiền đó rất cần với tôi vào lúc này.Tôi cầm cẩn thận tờ tiền đưa cho cô thu ngân. Cô tính tiền rồi cho sách và hóa đơn vào túi đưa cho tôi. Ra cổng tôi nghĩ rằng nên trả lại tiền thừa cho bác ấy nhưng khi quay lại thì bác ấy đã đi đâu mất. Không phải tiền mình nên tôi đã bỏ số tiền đó vào thùng từ thiện cạnh cửa ra vào. Sau đó, tôi ra về. Trên đường không thể nào thôi nghĩ về câu chuyện lúc nãy. Vì có cái đầu ham nghĩ nên nhiều câu hỏi xuất hiện trong tôi. Nếu không có số tiền giúp đỡ của bác ấy thì lúc bấy giờ tôi có thể yên tâm rảo bước về nhà không? Kinh tế gia đình bác ấy có khá không?

Dù đã ba năm trôi qua, tôi đã là cậu học trò lớp 6 nhưng vẫn không thể nào quên được kỉ niệm ngày hôm đó. Tôi vẫn ước mong có một ngày may mắn tình cờ được gặp lại người bác năm xưa để tôi nói lời cảm ơn và trả lại số tiền cho bác. Cũng từ trải nghiệm này, tôi tự hứa với bản thân luôn phải biết ngoan ngoãn, nghe lời ông bà cha mẹ, làm nhiều điều tốt để tạo ra may mắn cho chính mình và những người xung quanh.

Tác giả : Topbee
Đánh giá bài viết
Đặt câu hỏi
icon-make-question icon-make-question