Điểm nhìn trần thuật trong Đời thừa là điểm nhìn bên trong, gắn với ý thức của từng nhân vật. Sự kết hợp của điểm nhìn và ngôi kể đã giúp tác giả miêu tả diễn biến tâm lí nhân vật được rõ ràng hơn. Nhân vật chính (Hộ) là một người có hoài bão lớn, lí tưởng lớn về văn chương. Thế nhưng trước nỗi lo cơm áo gạo tiền mà anh trở nên tha hóa về nhân cách, làm khổ cả vợ lẫn con. Bản thân nội tâm anh luôn đấu tranh mạnh mẽ. Anh tìm đến rượu và trong lúc say Anh cũng thú nhận với vợ mình – nhân vật Tứ - cô không trách anh mà ngược lại cô nhận lỗi về mình, thương cho chồng vì cái đói mà biến một người yêu văn chương trở thành kẻ nát rượu, bị vùi dập về nhân cách. Chính điểm nhìn bên trong đã soi chiếu từng nhân vật và làm rõ tính cách của hai nhân vật. Một người biết nhận ra lỗi lầm của mình, còn một người thì có lòng vị tha sâu sắc. Đó chính là nỗi thương cảm với những kiếp người nghèo khổ trong xã hội.
Điểm nhìn trần thuật trong Đời thừa là điểm nhìn bên trong, gắn với ý thức của từng nhân vật. Sự kết hợp của điểm nhìn và ngôi kể đã giúp tác giả miêu tả diễn biến tâm lí nhân vật được rõ ràng hơn. Nhân vật chính (Hộ) là một người có hoài bão lớn, lí tưởng lớn về văn chương. Thế nhưng trước nỗi lo cơm áo gạo tiền mà anh trở nên tha hóa về nhân cách, làm khổ cả vợ lẫn con. Bản thân nội tâm anh luôn đấu tranh mạnh mẽ. Anh tìm đến rượu và trong lúc say Anh cũng thú nhận với vợ mình – nhân vật Tứ - cô không trách anh mà ngược lại cô nhận lỗi về mình, thương cho chồng vì cái đói mà biến một người yêu văn chương trở thành kẻ nát rượu, bị vùi dập về nhân cách. Chính điểm nhìn bên trong đã soi chiếu từng nhân vật và làm rõ tính cách của hai nhân vật. Một người biết nhận ra lỗi lầm của mình, còn một người thì có lòng vị tha sâu sắc. Đó chính là nỗi thương cảm với những kiếp người nghèo khổ trong xã hội.