Ai đó cũng từng tự hỏi: “Có mối tình nào nặng sâu hơn mối tình Tổ quốc?”. Đi tìm câu trả lời cho câu hỏi ấy đã có biết bao hồn thơ cất cánh. Và Đào Quốc Thịnh đã chắp bút cho truyện ngắn ‘’Quê hương’’ khiến độc giả cảm nhận được cái tình quê hương nồng nàn, da diết đến dường nào.
Truyện ngắn "Quê hương" của Đào Quốc Thịnh thể hiện sâu sắc tình cảm và những suy tư về quê hương của một người con xa xứ. Tác phẩm này không chỉ đơn thuần là việc tái hiện lại những hình ảnh quen thuộc của quê nhà, mà còn là một lời ca ngợi và cảm xúc của nhân vật chính đối với nơi gắn bó với tuổi thơ. Đọc câu chuyện ta thấy được sự đối lập giữa niềm vui và nỗi buồn trong lòng nhân vật khi trở về quê hương. Niềm vui là khi anh được gặp lại những người thân yêu, những kỷ niệm xưa cũ, nhưng đồng thời, anh cũng phải đối diện với sự thật về sự thay đổi của quê nhà. Những hình ảnh về tuổi thơ hạnh phúc, những khoảnh khắc đầy ấm áp và tình cảm gia đình được tái hiện sống động qua kí ức của nhân vật, từ đó làm cho độc giả cảm nhận được sự quan trọng của quê hương trong cuộc sống của mỗi người. Tác phẩm cũng thể hiện một thông điệp tích cực về việc gìn giữ và phát triển quê hương. Sự nỗ lực làm việc và học hỏi để đóng góp vào việc xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp hơn. Điều này thể hiện lòng trung thành và trách nhiệm của mỗi người với nơi mình sinh ra, nơi đã nuôi dưỡng tâm hồn cũng như nơi mình sinh ra và lớn lên. Tác giả đã thành công trong việc tạo ra một bức tranh sống động về quê hương, nơi mà tình cảm và ký ức tuổi thơ ngập tràn. Một điểm đáng chú ý là sự đan xen giữa niềm vui và nỗi buồn, tạo nên một sự đối lập tinh tế trong tâm hồn nhân vật. Niềm vui của việc gặp lại người thân, những kỷ niệm đẹp của thời thơ ấu, được diễn đạt một cách tinh tế và chân thực. Tác giả đã tận dụng hình ảnh và kí ức của nhân vật để truyền đạt thông điệp về sự quan trọng của quê hương trong cuộc sống. Qua một lần về quê, được một lần được ngồi trò chuyện với bà nội trong một đêm trăng sáng, sống giữa không gian yên bình, thanh tĩnh ấm áp tình thân, “tôi” đã thốt lên sung sướng: “”Bà ơi! Trăng ở quê đẹp thật bà ạ!…”. Chính câu chuyện của bà đã giúp ‘’tôi’’ nhân vật trữ tình hiểu thêm về lòng biết ơn, nhớ đến nguồn cội của mình. Cảm giác luyến tiếc của nhân vật “tôi”: “Sau mùa hè năm ấy, bà nội tôi đã ra đi mãi mãi.” Những hình ảnh thân thuộc ấy sẽ mãi cất giữ trong trái tim và tình yêu mãnh liệt cho quê hương, đất nước của mình sẽ không bao giờ phai nhòa trong kí ức của người con xa nhà ấy. Việc nhớ lại những khoảnh khắc hạnh phúc, những trải nghiệm đơn giản như chăn trâu, thả diều, hay những đêm trăng sáng tạo nên một bức tranh đẹp và đầy cảm xúc.
"Quê hương" của Đào Quốc Thịnh không chỉ là một tác phẩm đẹp, chứa đựng tình yêu và tâm huyết của tác giả đối với quê hương. Tác phẩm nhắc nhở mỗi con người phải luôn trân quý quê hương mình, trân trọng những thứ thân thuộc, xung quanh mình. Hoàng Thảo
Ai đó cũng từng tự hỏi: “Có mối tình nào nặng sâu hơn mối tình Tổ quốc?”. Đi tìm câu trả lời cho câu hỏi ấy đã có biết bao hồn thơ cất cánh. Và Đào Quốc Thịnh đã chắp bút cho truyện ngắn ‘’Quê hương’’ khiến độc giả cảm nhận được cái tình quê hương nồng nàn, da diết đến dường nào.
Truyện ngắn "Quê hương" của Đào Quốc Thịnh thể hiện sâu sắc tình cảm và những suy tư về quê hương của một người con xa xứ. Tác phẩm này không chỉ đơn thuần là việc tái hiện lại những hình ảnh quen thuộc của quê nhà, mà còn là một lời ca ngợi và cảm xúc của nhân vật chính đối với nơi gắn bó với tuổi thơ. Đọc câu chuyện ta thấy được sự đối lập giữa niềm vui và nỗi buồn trong lòng nhân vật khi trở về quê hương. Niềm vui là khi anh được gặp lại những người thân yêu, những kỷ niệm xưa cũ, nhưng đồng thời, anh cũng phải đối diện với sự thật về sự thay đổi của quê nhà. Những hình ảnh về tuổi thơ hạnh phúc, những khoảnh khắc đầy ấm áp và tình cảm gia đình được tái hiện sống động qua kí ức của nhân vật, từ đó làm cho độc giả cảm nhận được sự quan trọng của quê hương trong cuộc sống của mỗi người. Tác phẩm cũng thể hiện một thông điệp tích cực về việc gìn giữ và phát triển quê hương. Sự nỗ lực làm việc và học hỏi để đóng góp vào việc xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp hơn. Điều này thể hiện lòng trung thành và trách nhiệm của mỗi người với nơi mình sinh ra, nơi đã nuôi dưỡng tâm hồn cũng như nơi mình sinh ra và lớn lên. Tác giả đã thành công trong việc tạo ra một bức tranh sống động về quê hương, nơi mà tình cảm và ký ức tuổi thơ ngập tràn. Một điểm đáng chú ý là sự đan xen giữa niềm vui và nỗi buồn, tạo nên một sự đối lập tinh tế trong tâm hồn nhân vật. Niềm vui của việc gặp lại người thân, những kỷ niệm đẹp của thời thơ ấu, được diễn đạt một cách tinh tế và chân thực. Tác giả đã tận dụng hình ảnh và kí ức của nhân vật để truyền đạt thông điệp về sự quan trọng của quê hương trong cuộc sống. Qua một lần về quê, được một lần được ngồi trò chuyện với bà nội trong một đêm trăng sáng, sống giữa không gian yên bình, thanh tĩnh ấm áp tình thân, “tôi” đã thốt lên sung sướng: “”Bà ơi! Trăng ở quê đẹp thật bà ạ!…”. Chính câu chuyện của bà đã giúp ‘’tôi’’ nhân vật trữ tình hiểu thêm về lòng biết ơn, nhớ đến nguồn cội của mình. Cảm giác luyến tiếc của nhân vật “tôi”: “Sau mùa hè năm ấy, bà nội tôi đã ra đi mãi mãi.” Những hình ảnh thân thuộc ấy sẽ mãi cất giữ trong trái tim và tình yêu mãnh liệt cho quê hương, đất nước của mình sẽ không bao giờ phai nhòa trong kí ức của người con xa nhà ấy. Việc nhớ lại những khoảnh khắc hạnh phúc, những trải nghiệm đơn giản như chăn trâu, thả diều, hay những đêm trăng sáng tạo nên một bức tranh đẹp và đầy cảm xúc.
"Quê hương" của Đào Quốc Thịnh không chỉ là một tác phẩm đẹp, chứa đựng tình yêu và tâm huyết của tác giả đối với quê hương. Tác phẩm nhắc nhở mỗi con người phải luôn trân quý quê hương mình, trân trọng những thứ thân thuộc, xung quanh mình.
Hoàng Thảo